I Love Ngoc Lan

Ngọc Lan – Bài viết thêm (3) của Trường Kỳ

Năm 1996:

Chỉ 2 năm sau khi cô sang Montréal trình diễn năm 1994, tôi gặp lại Ngọc Lan tại Studio 42C của đài CBC (Radio Canada) trong dịp cô sang đây thu hình cho trung tâm Asia vào năm 1996. Lần này do sự tác hại của bệnh hoạn nên đã có một người em gái đi theo phụ giúp trong việc đi dứng vì thị lực và trí nhớ của cô đã trở nên kém cỏi hơn trước rất nhiều. Trước đó vào năm 1995 cũng tại studio này, cô vẫn tỉnh táo chuyện trò vui vẻ và chụp hình lưu niệm với tôi. Nhưng lần này tôi đã ngạc nhiên khi cô không còn nhận ra mình. Nhắc đến 2, 3 lần Ngọc Lan mới nhận ra và chỉ chuyện vãn qua loa rồi mỏi mệt bước vào phòng dành riêng cho cô với sự dìu đỡ của người em gái. Tôi thấy nao nao trong lòng khi thấy hình ảnh của một Ngọc Lan đã khác xưa rất nhiều do căn bệnh hiểm nghèo gây ra. Tôi buồn cho Ngọc Lan khi thấy tên tuổi của cô đang ở trong thời kỳ sáng chói nhất đã phải giảm bớt những hoạt động và sau đó đã phải ngưng hẳn vài năm trước khi lìa đời… Tôi không còn viết dược gì thêm vì hình bóng Ngọc Lan như đang hiện ra trong căn phòng này với chiếc “Giường Nghệ Sĩ” đã nhiều lần được cô dùng làm chỗ nghỉ ngơi. Thành thật chia buồn cùng Kelvin Khoa, người đã từng chia xẻ với cô từ năm 94 những tháng ngày tăm tối trong vực sâu bệnh hoạn, với song thân cô vì đã mất đi đứa con yêu quí, với chị em cô vì đã không bao giờ còn được nhìn thấy lại bóng hình của một người thân mang số phận hồng nhan bạc mệnh. Chúng ta hãy cầu cho linh hồn Maria Lê Thanh Lan được sớm thấy dung nhan Chúa, như những thiên thần mà cô là một biểu tượng khi còn ở trần gian.

(Hết)

1 Comment