I Love Ngoc Lan

Kính gởi anh Hoàng Ngọc Môn và bạn đọc của Thương Mến Ngọc Lan:

Cảm ơn anh rất nhiều cho bài viết được post ngày 1/23/2006. Thật cảm động và mang lại nhiều kỷ niệm. Hơn 30 năm rồi mà em cứ ngỡ là hôm qua.

Năm 73-74 đó ở Lý Thường Kiệt, Hóc Môn, em học lớp 6A5 sát bên cạnh phòng tập văn nghệ của các anh chị. Và thường trong giờ chơi, tụi em lén qua xem các anh chị. Em còn nhớ trong một hình ảnh quê hương tang tóc, khi giặc xông ra đàn áp nhân gian, thì hình giáng nổi bật là một người chị mỹ miều với đàn em nhỏ bỏ chạy cảnh lầm than. Dù hiễm nguy nhưng người này vẫn không ngại chần bước giúp một cụ lão gặp nạn bên đường.

Bài hát còn văng vẳng mãi trong tâm dù lâu vẫn không nghe một người nào hát lại.

“Người đợi người trong ngày hội trùng tu
Người đợi người Thăng Long một tối
Người đợi trong nén lửa mùa đông
Khi giặc Minh xô quân vào thành….”

Thật không ngờ giọng hát và hình giáng người chị dấu yêu trong “Ả đào giết giặt” là Ngọc Lan của mọi người. Thật muôn ngàn thương tiếc.

Nhân dịp Thương Mến Ngọc Lan trở lại, điều em muốn nói la em tạ ơn Trời đã ban cho chúng ta một Ngọc Lan dù thật ngắn ngủi, dù mong manh. Tạ ơn chị Ngọc Lan vì yêu mến văn nghệ, tô điểm cuộc đời, mà đã trở thành người yêu của muôn người và đã cống hiến cho đời này vô ngàn kỷ niệm. Cảm ơn anh Donny và những ân nhân của căn nhà này đã yêu thương nó, bỏ nhiều công sức không ngừng xửa xang nó cho mọi người. (Mất mát những ngày qua có lẻ là một cơ duyên cho Nhiên chăng?)

Cũng không quên tạ ơn các anh chị trong nhóm bạn văn nghệ Lý Thường Kiệt năm nào. Việc làm của các anh chị dù như là phút chốc nhưng đã giúp cho chúng em giữ được mãi những hoài bảo và kỷ niệm trong lòng. Nếu anh có dịp về Ấp Đa Thiện trường xưa, gặp lại các thầy cô, anh chị cũ xin cho em đôi lời thăm hỏi. Nói giùm em rằng các anh chị đã có lần ghé thăm lớp em với những lời khuyên nhủ. Hạo Nhiên này dù đang ở một nơi rất xa, dù đã thành tài, đã thành nhân, dù năm tháng đã không ngừng, em vẫn không quên những hình ảnh của các anh chị và những lời khuyên nhủ chân tình năm đó.

Thân mến,

Nguyễn Hạo Nhiên
Thành phố Song Thành, Vạn Hồ, Minnesota

TT: Nếu có bạn nào biết anh Hoàng Ngọc Môn bây giờ ở đâu, nếu có địa chỉ liên lạc xin cho Nhiên giùm. Xin cảm ơn.

5 Comments

  1. oi, minh ko the tuong tuong den canh co Ngoc Lan dong vai “a dao giet giac” , tai vi hoi do gio minh moi nghe co ay hat nhac tinh buon thoi

    Comment by Quoc Huy — 1/30/2006 @ 10:35 pm
  2. Co Ngoc Lan that da ta`i,yellow lu’c na`o cung yeu men co,co la` so 1

    Comment by yellow87 — 2/3/2006 @ 1:44 am
  3. “Người đợi người trong ngày hội trùng tu
    Người đợi vào Thăng Long một tối
    người đợi ăn Tết vui mùa Xuân
    Như ngày xưa vua quân chưa vào thành
    Người đợi người trên vận thuyền chung
    người đợi người lúa cũng trổ bông
    người đợi nhau qua cầu đổ nát
    người đợi nghe nửa đêm hòa bình…”

    Hơn 30 năm rồi mà Hạo Nhiên là người duy nhất tôi biết còn nhớ bài hát này. Đúng đây là bài hát mở đầu cho màn nhạc kịch Ả đào giết giặc do ca sĩ Mgọc Lan diễn, chi tiết giúp đỡ một cụ già trên đường chạy giặc rất là chính xác. Người viết là người đóng vai tên giặc Minh đốt xóm nghèo.
    Sẽ có quà cho các bạn nhân ngày giỗ thứ 5 của Ngọc Lan
    công tử hóc môn

    Comment by congtuhocmon — 2/17/2006 @ 10:08 pm
  4. Hạo Nhiên liên lạc với [email protected] se cho biết tin tức Hòang ngọc Môn
    cthm

    Comment by congtuhocmon — 2/18/2006 @ 11:30 pm
  5. Cám ơn anh Môn. Mừng hết sức. Vừa email cho anh song. Rất mong đuợc quà của anh nhân ngày giỗ sắp tới này. Em cũng đang tính dịch bài đoạt giải thượng hạng của Nhất Nhị trong Greatest Fan Contest để tặng bạn đọc và cũng để là tưởng nhớ Ngọc Lan trong dịp nay. Tuy nhiên bài viết rất hay và có những từ Nhất Nhị dùng rất khéo, nên không biết có đủ khả năng dịch hay không.

    Comment by Nhien Nguyen — 2/22/2006 @ 4:31 pm