Ngọc Lan 10
Xin chào mọi người, một ngày tốt lành nữa lại đến ồi><!Báo cho mọi người một tin, nhà HG nối mạng ồi!Và HG sẽ online thường xuyên với điều kiện mà HG đã hứa với mẹ là sẽ hẻm để việc online dính dáng gì đến học hành và dĩ nhiên sẽ như thế ùi!Việc đầu tiên mà HG phải lèm là tải nhạc cô NL về máy mình nghe chơi!Sướng ôi là sướng, cộng nhận cô NL ca hay quá chừng, bài nào HG cũng thích hết nhưng cũng có nhiều bài mờ HG và mẹ phải công nhận một sự thật phũ phàng là có nhìều bài cô ca hẻm xuất sắc lém!Chẳng hạn như bài Kiếp Cầm Ca cô hát chung với Bác DK ấy, kok hay bằng DK ca với cô Kim Tuyến!
Có một điều mà HG rất puồn là số lượng bài hát của diễn đàn còn quá ít so với số lượng mờ cô đã hát, hi vọng sau này sẽ được bổ sung nhìu hơn để nhìu người như HG sưu tập nha!^^
Nhưng dù sao thì cô NL vẫn mãi là thần tượng số một của HG bây giờ vả mãi mãi!
“……..Ngọc Lan! Giọng ướp men thơ, mát êm làn lụa bông là!
Ngọc Lạn trầm ngát thu hương!Bờ xanh bóng dương phút giây chìm sương…….”
Chúc mừng HG,nối mạng ở nhà từ nay khỏi phải khổ sở chạy ra mấy tiệm net nữa hen.Nhớ học hành chăm chỉ không thôi bị mẹ “cắt mạng” thì mệt.
À Cho Thanh mượn nhà này để nhắn tin chút xíu:
Doanhkhanh à Thanh chịu thua không thể nào tìm nhà Doanhkhanh được, cả tuần nay chiều nào cũng chạy tìm mà không ra. Nếu đọc được tin nhắn này Dkhanh alô cho Thanh nhé,thank nhiều.
ê…..nhà của HG sao tự tiện dzô gọi điệm thoại dzậy chèng!Bất lịch sự…..Hi hi….hù KT chơi thui!Người chung một nhà mờ…chớ hoài đá nhau…(cái này là tính toán ồi!>
KT biết hem….KT cùng tên với mẹ HG đoá….:Huỳnh Thị Kim Thanh
Xí!cho mình ham dzui chen chân vô nhà này nhắn với chị Kim Thanh chút:
Chị KT ơi!khi nào chị liên hệ được với chị Doanh Khanh!thì hãy nhớ đến em đó nha!đơn giản chỉ một chầu karaoke cho đỡ ngứa cổ thôi àh!^-^!
HG: đừng có hù dọa “nhát ma” nha sợ thiệt đó!
KQ: thì cứ dời ” gót giầy” vào đây, ka ra ka vô gì cũng có hết nhưng nhớ đem theo mấy cái n nha:)
Kim Thanh “cái n” là cái chi chi? Tội nghiệp không chiều nào cũng tà tà đi kiếm ĐK…Đoàn Khanh nàng có đâu xa…Mãi còn quanh quẩn bên trang web nhà (nhái thơ ĐK).
HG dạo này đẹp trai ra mà viết bài cũng dễ đọc, ủa mà HG là dzai hay gái? con trai mà gần gũi với mẹ thấy thương ghê.
Thy ơi, Cái n là cái mà đi ra đường mà không có là không được, tại Thanh xíxọn nhờ KQ trang điểm cho khác người một tí đó mà hihi.
Cuối cùng chiều nay Thanh cũng đã tìm ra nhà nàng rồi,căn nhà xinhxinh nằm ở cuối phố ( ờ đây cái gì cũng dễ thương hết nhá người này, hoa kiểng này, còn có 2 con Phiphi nữa vừa thấy Thanh đến là ra chào hỏi liền:)
Chao ôi!thế là chị KT đã tìm được nhà chị DK rồi àh !coi bộ cái bí kiếp núp lùm dưới gốc cây để tìm người lạc cũng thành công ghê ha!cái này em học được từ Angel mới truyền lại cho chị đó!hy vọng quý anh chị Admin chiếu cố cho ngồi trong gốc vườn.Từ nay có muốn tìm ai thì cứ chui vào gốc vườn mà tìm,bảo đảm trẻ lạc,già lạc gì cũng tìm ra hết áh!
cha cha!cái cổ nó ngứa lên rồi!mình chuẩn bị tập hót là vừa!
Ủa…dzậy hè? Kim Quân chỉ cho Kim Thanh tìm Doanh Khanh (í chà, sao mà vần quá…vần “Kim” với vần “Anh”) nhờ núp trong nhà con ma dzui dzẻ hả? Chà, Kim Thanh chui vô lùm cây la toáng lên giống Angel vậy mà thành công hả ta 🙂 Thì ra tìm trẻ lạc với già lạc dễ thấy ớn vậy à! 🙂 Ủa ủa, mà vậy rồi Angel có được ka ra ka dzô ok ké với các bạn không? Mình không có công nhưng cũng có lao mà! 🙂
Là con chzai mèng ơi!Hanhphucdiudang biet hem, tại vì mẹ HG là người đã nuôi nấng ba anh em HG thành người nên HG iu mẹ lém!Ví lại nhờ mẹ mờ mình được am hiểu nhìu đìu hay nè, lại biết đến các casĩ hải ngoại cũng nhờ mẹ đoá!Cũng nhờ vậy HG mới biết cô NL và….cả các bạn nữa chứ!Phải hem nè?
Có “công”có “lao” gì cũng được mời ka ra ka dzô hết Angle ơi, càng đông càng tốt chứ để một mình Thanh nghe Kimquân “tra tấn” chịu sao thấu :)help me help me huhu
Làm gì mà kêu cứu dzữ zậy kà!chị cứ yên tâm đi!nếu không có Angel cứu thì dù sao em cũng kêu cho chị chiếc xe cấp cứu chở đi cho lẹ,hihi!
Àh!mấy cái”n”em đã làm xong rồi,em có soi gương biểu diễn thử,ừh!mà thấy cũng khác người thiệt.
Chị chuẩn bị thêm mấy cái á với mấy cái q`,để em làm nốt luôn cho đủ bộ,đi đâu chơi nguyên bộ sê ri vầy cho càng khác người hơn nữa nha chị!
O!cam on Thanh da qua khen.Vay la Thanh da mat may buoi chieu di tim nha Doankhanh a,vua do mo hoi vua ton xang nua ,vay phai den cai gi cho Thanh day .Ma sao la thiet
Nha minh o canh nha Thanh
Cach nhau con pho…tim hoai khong ra
Xin loi nhe,may cua DK tu nhien may hom nay khong bo dau duoc,Thanh rang doc nhe.
Hi Doankhanh, sao lâu lắm không thấy, DK khỏe không đó? bạn nuôi “đệ tử” đầy nhà và trồng trọt quanh vườn vui nhỉ?
Căn nhà của HG tìm người lạc mau ra quá vậy cho mình đăng tin tìm “người yêu dzấu” bị đi…lạc có được không? có cần núp dưới lùm cây không hay leo lên ngọn cây…ngóng cho xa?:)
Kim Thanh à, cái “n” có phải là cái “lón ná” không? không nói mình cứ đoán mò hay là cái “nắp”…mà đậy cái gì? hay là cái ná…nhưng đi săn hả? chịu thua!
Ở đây mỗi lần ra đường thì mình phải có cái “m” và cái “k” đố bạn là cái gì? 🙂
Chị hanhphuchiudang ôi!Nhà của em chớ hẻm phải trung tâm tìm trẻ lạc đâu à nha!Với lại tìm ai cũng dễ nhưng HG nghĩ là tìm “người iu dấu!” hơi khó à nha!
Bởi vì ngay cả cô NL cũng đành “bó chân” lun ồi đoá sao:”Người iu dấu!….Biết bao giờ được trông thấy anh!….”Còn gì nữa!
Doanhkhanh ơi Thanh chỉ “khen thường” thôi chứ không phải “quá khen” đâu. Để Thanh suy nghỉ xem bắt đền Dk cái gì đã.
KQ à, không nghe em xúi dại đâu há, luôn bộ như vậy mà ra đường công an nó cho xe hốt về nhà thương Biên hòa luôn:)
Thy muốn tìm “người yêu vấu” “bị đi lạc” hay “cố tình đi lạc” thì leo lên đỉnh Everest mà nhìn cho xa, còn ” chui vô lùm rồi la tóang lên” không ăn thua gì đâu.Thy đóan đúng rồi, nhưng là cái mũ chứ không phải chiếc nón bài thơ của cô gái Huễ đâu.Còn cái m và k thì sau vài đêm ngủ li bì và mấy ngày thức trắng, Thanh đóan là cái m và k có phải là money và key không?hay là cái mũ và cái khăn or cái cái…chịu thua:)
Em HG ơi, em càng lớn càng đẹp trai ra và “thông manh” thấy ớn đấy, em…chơi chị cú đau ghê! 🙂
Nhưng mỗi người tìm “chàng đi lạc” bằng các chiêu khác nhau, chị sẽ ngồi chót vót trên ngọn cây cao, mắt nhìn khắp nơi và miệng luôn hát hò hát hỡi bài hát sau (làm luôn mấy thứ tiếng: Anh Pháp Nhật rồi Korean, Cambodian…) hy vọng chàng sẽ hiểu và mau mau quay về:
Mãi Còn Yêu – Encore
Anh như cơn giông hè tới
Mang theo đam mê ngất ngây
Nhưng nay anh xa rời mãi
Ôi tình chàng tựa cánh chim bay cuối trời
Anh như mây theo chiều gió
Phiêu du muôn phương đó đây
Xa xôi ai mong tìm thấy
Hết rồi ngày nào sánh vai ta sum vầy
Còn mãi còn mãi mãi yêu thương riêng anh
Bằng thân xác cũng như con tim
Thời gian hỡi xin giữ cho em
Hình bóng anh sao vẫn mịt mờ
Còn nhớ còn nhớ mãi khi chia tay nhau
Giọt nước mắt em rơi rớt mau
Làm sao xoá dấu vết thương đau
Quanh em không gian rực rỡ
Khi ta bên nhau ước mơ
Ai xui cho duyên tình lỡ
Bên chàng nồng nàn đắm say em mong từng giờ
Tim em luôn mang hình bóng
Anh yêu bao lâu ngóng trông
Đam mê yêu đương còn nóng
Ân tình một đời khắc ghi sâu trong lòng…
À, HG nè sao em không mời “Mẹ Hiền Yêu Dấu” của em lên NL web để nói những điều ái mộ nhất về Cô Ngọc Lan và những điều “bủn xỉn” nhất về em? 🙂
Thanh ơi, Thanh giỏi ghê đó, vậy là huề 1-1 nha, nhưng vì cách xa nhau đến 9-10 tiếng “by air” chứ không Thy đã bao nguyên nhóm chầu Karakavô gì đó, không chừng còn có massage thư giãn lành mạnh nữa đó 🙂
Nói đến căn nhà cuối phố xinh xinh của ĐK, Thy nhớ lại bài “Hương Thầm”: Khung cửa sổ hai nhà cuối phố…chẳng hiểu vì sao không khép bao giờ, đôi bạn ngày xưa học chung một lớp…
Mình có chút thắc mắc nè, “khung cửa”…sao khép??
hpdd ơi!HG biết HG đẹp chzai ồi, và rất thông minh, dễ thương nữa!Ai cũng núi HG dzị hết há!Nghe hoài nhàm wá chừng!Thế chẳng phải mỗi lần ra đường, người ta đều gọi HG là Lê Minh, Lương Triều Vỹ đoá hay sao???
CÒn câu hỏi của chị ấy….”khung cửa” thì HG đã cố suy nghĩ ồi nhưng hẻm có cách giải thích nào phù hợp cả, thỉnh giáo mẹ thì mẹ mình bảo:”Đáng lẽ phải viết rằng”Bên cửa sổ” mới đúng hay HG nghĩ rằng chắc ông nhạc sĩ này viết theo một nghĩa trừu tượng nào đó mờ hẻm ai hỉu hết!^^
Câu hỏi thú vị hén, theo Thanh đóan chắc tại cánh cửa đã bị hỏng nên không khép được ( chỉ lại còn “cái khung cửa” làm sao mà khép hay đóng được chứ) muốn ” khung cửa ” khép lại thì chỉ cần mời bác thợ mộc đến, lắp cho cánh cửa mới là xong 🙂
Mình cũng nghĩ vậy đó, chắc tác giả muốn nói đến “khung cảnh” của các cửa sổ của 2 căn nhà cuối phố…Hãy tưởng tượng đó là chuyện 3 người, một người vui với một người, một người…mệt quả!…từ xa đứng nhìn! Đêm khuya vắng chỉ có “tình địch” mới đi…dòm lén vậy thôi chứ có ai rãnh công giờ đó! 🙂
À mà cửa sổ hỏng kiểu đó, thôi phone đại cho LockSmith (công ty sửa ổ khóa, cửa hư 24/24) lại sửa lẹ lẹ chứ không nguy to, lỡ họ hứng chí dzọt lén qua lại…thì mệt thiệt chứ không chơi! Hay là nếu có lo xa thì cứ đun 2 nồi nước sôi thiệt bự để chắn ngang chính giữa các cửa sổ là…an toàn nhất!! 🙂
Nhớ hồi đó lúc nàng còn học ở trường Girl’s High, giờ ra chơi lớ ngớ lại gần mấy con nhỏ Tây, con kia nhìn cái mặt non chẹt của nàng rủ rê: “Buổi tối mày làm gì, đi chơi với tụi tao nhe?” nàng lắc đầu: “Tối tao học bài, xong tắt đèn đi ngủ” mấy đứa đó trố mắt nhìn: “Mày quê mùa thật, học xong tắt đèn, leo qua cửa sổ đi chơi…như tụi tao nè, đi đi nha, tao tới chở mày đi club “nhót” chút xong ra biển coi ma…đến 4 giờ sáng về, còn sớm chán!”
Nàng nghe xong…nổi da gà! mấy con nhỏ Tây này “bợm quá”, nhà quê như nàng mà đi club rồi đi biển coi ma (nàng thì sợ ma lắm, nghe người ta nói “biển tối đầy ma”!) Chu choa ơi! lỡ dại dột mà nghe theo lời mấy con Tây bà đầm đó chắc…tiêu đời…”còn đâu…đâu lá ngọc cành vàng?”…và chắc là bị tống giam khỏi “bail” luôn!
Từ đó về sau cứ đến giờ ra chơi, nàng thường lại gần mấy đứa VN, vừa học giỏi vừa dễ thương lại nết na hiền thục, tình bạn thân thiết chân thành luôn gắn bó liên tục từ nhiều năm qua…và thuở ấy đêm nào các cô cũng thức đêm học bài như nàng, và cô nào có “ghẹ” tặng nhạc như nàng (khi chuyển qua trường Unisex) thì nghe lén chút đỉnh sau khi học xong…nàng chỉ nói đùa thôi, chắc là đến cuối tuần mới dám nghe…nghe Ngọc Lan ca êm ái tình tứ kiểu đó…chắc thao thức “tương tư” trắng đêm…làm sao lớn nổi!! 🙂
Dear Kim Thanh, xin lỗi mình đã trễ hẹn…trả lời vụ “hoa quỳnh” bên post “Mẹ Hiền Yêu Dấu” mình khất lại mai mốt sẽ bonus đoạn dài dài chịu chưa? Mình không thích viết Yes or No mà thường dài dòng hơn chút, ví dụ có 2 anh chị kia yêu nhau, chàng hỏi “Em có thương anh không?” Nàng thẹn thùng “Dạ vâng, em có thương anh ạ!” coi cụt ngũn kỳ thấy mồ, mà chàng cũng không chịu dzậy đâu, nếu thương thì thương điểm nào nhiều (ví dụ: khéo nịnh, khéo diện, rồi tóc tai mặt mũi…) rồi ghét, ghét điểm nào (trùm sò kẹo kéo, lâu lâu mới tắm lần, rồi “áo sứt vai quần hai ba mảnh vá”…) rồi chàng còn bắt nàng hứa hẹn…như Lạc Long Quân Âu cơ…sinh 100 con nữa chứ…:)
:)được vậy thì càng tốt, còn bây giờ chắc tâm trạng của mọi người không được tốt vì vụ cháy và lụt lội vừa qua nên không ai còn tinh thần để ngắm “hoa quỳnh”.
🙂 Bây giờ em hờn em dỗi em không thèm ngắm bông ngắm cảnh gì nữa phải không? Thôi xin lỗi nhiều mà, sao trong đây cô nào cũng hay giận hay hờn…giống mình ghê, à mà không, mình “tu” rồi nha, giờ có ai đánh mình cũng không thèm khóc luôn đó nha, em nhớn rồi! À mà các quận nàng ở cũng bị ướt nhẹp luôn phải không? Nơi mình ở thì bắt đâu mùa hè mùa nóng nên nạn cháy rừng đang đe dọa đây, khổ nổi mấy cái nhà đẹp đẹp miếng đất rộng rộng lại ở sát bìa rừng ven biển ven sông nên…hồi hộp cũng không ít, nhưng ở đây thì không đến nỗi sợ đến nỗi không dám ở vì có bảo hiểm họ đền cho nhiều khi còn được ở nhà mới…nếu lỡ bị cháy, nhưng các món đồ kỷ niệm thì không ai muốn mất nhất là các tấm ảnh của mấy đứa bé con…vì sau này lỡ chúng nó có…nổi tiếng muốn tìm lại thời ấu thơ thì không biết đâu mà tìm cho ra…nên mắc đền cha mẹ đó chứ 🙂
Giỡn chơi thôi Thanh, hẹn gặp lại bên MHYDấu! 🙂
Thy ơi dịp này mà có về Sài Gòn thì nhắn Thanh chèo xuồng ra đón:)
Chua choa ơi, đi máy bay rồi xuống đi…du xuồng tiếp hả? À mà một chiếc không đủ đâu nha, kỳ này có nàng Zồ ghé qua rủ đi chung, cả thảy lên đến 6-7 em lận…rồi 4-5 cái vali, rồi 2-3 thùng tả, 2-3 thùng sữa (không biết của nàng nào??)coi chừng chìm xuồng luôn đó 🙂
Sài Gòn “ướt nhẹp” dzậy sao đón Giáng Sinh đây? À Thanh nhớ hối thúc mọi người tổ chức đêm Ngọc Lan 2007 đi nha 🙂
À, cho luôn 1 chiếc xuồng chỉ chở vali và tả yên tâm chưa, còn người đã có xe tải rồi Thy đừng lo (cho xí, em nói lộn cho nói lại là xe taxi đón đưa về tận nơi chứ). Thanh sẽ đến tham dự đêm NgọcLan 2007 nếu có tổ chức tại SG.
bữa nay lang thang trên mạng vô tình lạc vào vườn hương ngọc lan sao mùi hương thơm đến nay vẫn diệu kỳ là vậy, nhưng sao các bạn cứ tâm sự riêng nghe mà nghiền quá zậy, cho mình tham gia với đc ko?mình là fan hâm mộ ca sỹ ngọc lan đó,ủa mà đêm NGỌC LAN 2007 có tổ chức thật sao? địa điểm ở đâu zậy? các bạn cho mình tham gia với nhé,thank’ email:[email protected]
🙂 Chào mừng bạn Tatdat (nghĩa là gì vậy cà?) đến với ILNL.com, ừ bạn nói cũng giống như anh Trạng 7 đã nói với mình ở thư riêng “Mọi người nơi đâu ai ai cũng khen mến Ngọc Lan! Hữu xạ tự nhiên hương là vậy!”
Mấy bọn con gái chúng mình “nắm chuyện” nắm! Nói hoài cũng không hết chuyện, mời bạn cứ mạnh dạn tham gia, đêm Ngọc Lan mình cũng không biết tổ chức ra sao nhưng bạn cứ theo dõi có tin gì chắc chắn các bạn sẽ ra thông báo ngay. Thế nhé!
Thanh ơi, nhớ đừng chèo xuồng tả, sữa bột và vali ra An Đông bán sĩ nha :)(lại vì thèm cà lem nữa đây?)
Giỡn thôi, nếu có cơ hội gặp mặt nhau thì cả đám cút bộ về cũng vui rồi 🙂
À quên nhắn với mọi người, vị nào chưa hay chuyện người bạn thân thương AngelNgocLan của chúng ta…đang lơ lửng trên mây (kêu hoài mà không chịu xuống!!) sau vụ bị ông thầy coi tướng vừa chạy xe vừa “mông lung” nên xe thầy “hun” đít xe nàng…xuống xe thầy lại tiếp tục “hành nghề” (coi tướng)! Làm nàng thẹn thùng nàng đỏ mặt tía tai tùm lum tà la…(câu chuyện ở tận trên đỉnh núi của post “Mẹ Hiền Yêu Dấu”)
Cám ơn hpdd đã tiếp chuyện, tatdat chỉ là tên ta pha pha lẫn tên tây thôi mừ.. thấy anh chị em zui zẻ nên đánh liều nhảy vào bàn tán cho nó sôi(đậu xanh)nổi,vậy í mà,thời gian tới tatdat cũng cố kiếm đề tài viết về chị nl không biết có được không nữa?
còn hpdd bây giờ đang sống và làm việc ở đâu vậy he,là bà con hay là fan hâm mộ chị nl vậy ta,nghe nói bang cali vừa qua bị thần lửa viếng thăm không biết gia đình ba mẹ và anh chị em cùng những fan hâm mộ chị nl có sao không nữa?nếu hpdd có những thông tin gì thì cho tatdat biết với nhé,thank’
Thấy vui khi bạn giữ lời hứa trở lại thăm viếng chị Ngọc Lan với bọn chúng mình, mình…tiếp chuyện tiếp nè 🙂
…Và cũng thèm xôi đậu xanh thiệt nhe, bạn đừng đem thức ăn ra dụ bọn con gái chúng mình là coi như bạn bắt trúng mạch rồi! 🙂
Ừ, bạn hứa viết về chị Ngọc Lan thì nhớ viết cho lẹ nghe, đề tài thì nhiều lắm, tình yêu thương chị NL luôn ở sẵn trong đầu ta y như người nhà hoặc người bạn rất thân…càng sâu đậm hơn khi Chị là thần tượng của bạn nữa đó, nhạc Chị thì nhiều khi mau thuộc và nhớ dai hơn ca dao tục ngữ VN nữa đó!
Mình đang sống và làm việc (nghe nhạc, tưới hoa lan, vẽ tranh và ăn hàng nữa chứ!) ở một nơi có tên trên quả địa cầu này đó, từ từ bạn sẽ thấy ngay…vội vàng mà chi…
Nghe chị Minh Trang nói chuyện hỏa hoạn không ảnh hưởng bà con VN mình gì mấy, còn fans hâm mộ như AngelNL ở gần đó nghe cô nói thân hình vẫn còn nguyên vẹn…nhưng chắc tóc tai…này nọ quăn tít hết vì sức nóng, nhưng tóc xoắn như chùm rau “xà lách xoong” cũng thời trang lắm chứ, nhưng mình thì thích kiểu tóc này hơn…tóc em từng sợi nhỏ, rớt xuống đời làm sóng lênh đênh…
Thy này bắt đúng mạch hết trơn rồi, làm Thanh mất tiền ăn cà lem bắt đền đó nha:)
Angel ui, xuống đây chơi đi chứ lững thững trên mây chỉ có mấy con chim bay qua bay lại, rồi hỏng khéo bị chúng nó mổ trúng đau lắm 🙂
To tatdat: những thông tin về CT NGỌC LAN 2007 của các fan sẽ sớm được thông báo, bạn nhớ đón xem rồi cho ý kiến.
Mình nghĩ ở trên mây có diều hâu và quạ đen đầy ở trển…cũng không có bồ câu hiền lành “mổ thóc bên hiên” đâu mà không hiểu sao nàng AnZồ ham dữ vậy… không chừng còn có anh Bin lái máy bay lượn qua lượn lại…làm bộ dọa nàng như thế coi nàng có sợ không?
À, mà Thanh này “có người bạn trẻ” xin quá giang cô lái xuồng một quãng để đến dự đêm Ngọc Lan 2007 ở Ninh Thuận có được không? (ủa NThuận có phải ở gần Phan Thiết không vậy hè? hay là gần Vũng Tàu? ở đấy chắc có sông nước hữu tình lắm nhỉ :))
HPDD ơi!để mình giải thích cho bạn được rõ hơn,
Chương trình Mừng Sinh Nhật Ngọc Lan năm nay,nếu mọi sự đều tốt thì có thể tổ chức tại Sài Gòn,KQ thì ở Ninh Thuận vào đó tham gia,chứ không phải là tổ chức ở Ninh Thuận đâu.Tỉnh Ninh Thuận(Phan Rang)giáp ranh với tỉnh Bình Thuận(Phan Thiết)cách Sài Gòn 350km,cảnh quang ở đây thì không náo nhiệt và sôi động như ở Sài Gòn,con người và thiên nhiên ở đây thì bình lặng và dân dã,có nhiều nơi còn rất hoang sơ như ở vùng núi,những người Dân Tộc họ sống với núi rừng,làm nương làm rẩy,…ở đây phong cảnh núi rừng,sông,suối thì rất là đẹp.Nếu như tổ chức Sinh Nhật Ngọc Lan ở đây thì thật là tuyệt,lại hợp với đề tài của chương trình năm nay(theo như dự kiến đề tài của Qúy Fan tổ chức),nhưng lại không tiện cho Fans Sài Gòn và các nơi,vì đường xá xa xôi,nên có ý định tổ chức ở khu vực tại Sài Gòn!
Vài thông tin ban đầu để HPDD rõ hơn!Chúc bạn luôn vui tươi và hóm hĩnh như mọi ngày ha!
“Một ngày như mọi ngày
Em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày,
em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày,
ta nhận lời tình cuối
Một ngày như mọi ngày,
đời nhẹ như mây khói
Một ngày như mọi ngày,
mang nặng hồn tả tơi
Một ngày như mọi ngày,
nhớ mặt trời đầu môi
Một ngày như mọi ngày,
đau nặng từng lời nói
Một ngày như mọi ngày,
từng mạch đời trăn trối
Một ngày như mọi ngày,
đi về một mình tôi
Những sông trôi âm thầm
Đám rong rêu xếp hàng
Những mặt đường nằm câm
Những mặt người buồn tênh
Sóng đong đưa linh hồn
Có mưa quanh chỗ nằm
Mãi một đời về không
Trong chập chùng thác nguồn
Một ngày như mọi ngày,
đi về một mình tôi
Một ngày như mọi ngày,
quanh đời mình chợt tối
Một ngày như mọi ngày,
giọng buồn lên tiếp nối
Một ngày như mọi ngày,
xe ngựa về ngủ say
Một ngày như mọi ngày,
em trả lại đời tôi
Một ngày như mọi ngày,
xếp vòng tay oan trái
Một ngày như mọi ngày,
từng chiều lên hấp hối
Một ngày như mọi ngày,
bóng đổ một mình tôi./.
🙂 Ủa vậy hả KimQuân, vậy mà lâu nay cứ nghĩ “chàng họa sĩ” có phòng tranh ở SG chứ, định thế nào có dịp cũng ghé đến “chôm” một vài bức về ngắm cho nó…đỡ quạnh hiu cuộc đời!
Có phải KQ là “anh chàng” thật đẹp giai mặt chiếc áo đỏ…chói có hàng chữ “I love Ngọc Lan” không? thấy chàng ấy sôi nổi (sôi vò đi cho nó đổi món!) nhất trong bọn, ráng hối thúc mọi người lên chương trình cho lẹ đi, mình sẽ ủng hộ…”gì gì” đó!
Cảm ơn bài nhạc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Ngọc Lan hát thật mềm mại và thật hay, mà chàng có tâm trạng gì chưa…chẩn đoán hay sao mà lại: từng chiều lên hấp hối, xếp vòng tay oan trái, từng mạch đời trăn trối, ta nhận lời tình cuối, mang nặng hồn tả tơi…và cuối cùng là…đi về một mình tôi…Chắc chàng chỉ đùa giỡn chút thôi phải hông? Có tài có tướng có tiền…thế nào cũng phải có “tình nồng nàn” chứ? Đâu có làm “người yêu cô đơn” mãi được phải hông?
Thấy chưa, mới “sửa sai” HG là mình cũng sai tuốt luốt luôn, xin đính chính “KQ mặc chiếc áo đỏ chói” và “xôi vò” (nhắc đến là thèm!).
Khổ nổi nếu không có ILNL.com mình chắc ít khi đọc và viết tiếng Việt, nói thì cũng ít, chỉ biết nói có 3 chữ thôi (đố bạn là các chữ gì? :))
Nên mỗi lần lên web viết vậy nếu người nhà nhìn từ xa trông giống như thầy thuốc đang cặm cụi hốt thuốc Bắc cho thân chủ, hai bên hai quyển tự điển dày cộm…
Nhiều khi ham vui tranh thủ viết mà đang nấu cơm, như hồi chiều vừa viết mà sợ cái nồi gà kho xả (mà không ớt, vì sợ hư da hư ruột!) biến thành nồi gà…nướng than, mà lỡ “hư thân” như vậy là bị quỳ vỏ sầu riêng nguyên đêm…nên sợ lắm!
Có khi vừa ăn cơm vừa nghe radio, đêm qua mình nghe được bài nhạc này:
Một Lần Lầm Lỡ (Tg. Trương Lê Sơn)
Một lần em đã lầm lỡ, một lần em đã lừa dối anh
Chỉ một lần mà sao đắng cay em mang
Chỉ một lần mà sao khắc sâu trong tim
Để đêm về từng cơn mơ làm em thổn thức
Dù rằng bên anh ngày tháng mà nào anh hay biết đâu
Chỉ một lần lầm lỡ bước theo đam mê
Chỉ một lần lầm lỡ vết nhơ không phai
Dấu lệ sầu em khóc cho riêng mình
Làm sao em nói cho anh vì em rất yêu anh
Làm sao em nói cho anh vì em không muốn mất anh
Một lần lầm lỡ, một lần lầm lỡ
Mà sao nỗi đau còn hoài
Một lần lừa dối, một lần lừa dối
Mà nào em có muốn đâu
Dù biết dối gian mong manh cuộc tình
Cào xé trong tim bao đêm muộn phiền
Làm sao đây vì em chỉ yêu anh
Một lần lầm lỡ, một lần lầm lỡ
Còn đâu nữa tin yêu ngày đầu
Một lần lừa dối, một lần lừa dối
Gần bên anh sao nghe đắng cay
Giọt nước mắt em lăn theo dòng đời
Hạnh phúc yêu thương anh trao nồng nàn
Làm sao nói cho anh hiểu lòng em…
Nghe xong đến tối kiếm bài Tình Lầm Lỡ của Ngọc Lan nghe lại rồi Cơn Mưa Trong Đời…sao mà Cô hát thấm quá, xong nghe thêm bài Hỡi Lan! của “Ai đó” hát cũng uyển mị không kém…Ước chi “ai đó” hát thêm nhãy? (nhỉ)
Nàng đã lầm lỡ? nàng đã lừa dối?…mà sao nỗi đau còn hoài…hay “em đang lừa dối anh mà sao anh không biết?” hay là “em biết anh hững hờ để rồi mùa xuân không còn nữa?”…Sao nghe rắc rối quá, giỡn với các bạn thôi, nàng cũng chẳng hiểu hết cô ca sĩ đã lầm lỡ cỡ nào mà “gào thét” cũng “phê” lắm, nàng sẽ trở lại bên MHYDấu với câu chuyện “Đôi dép bị bỏ rơi”…”hôm nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm”, long thể bất an nàng ráng lắm mới “nặn” được nhiêu, mến chào tất cả!
Uí trời!tự nhiên nói mình đẹp giai,làm mặt mình đỏ còn hơn chiếc áo đỏ ilovengọclan luôn zậy!vì hồi giờ có ai nói mình vậy đâu,lần đầu tiên nghe HPDD nói vậy,làm mình cảm thấy vui sướng,ừh ha!nếu có chôm tranh,thì KQ sẽ khuyến mãi thêm nữa,lần sau khen nhiều nhiều chút nha!hahaha!
Còn về chuyện Một Ngày Như Mọi Ngày thì mình vẫn…như mọi ngày,bóng đổ một mình tôi thì có,chứ chưa đến mức oan trái,tả tơi,hấp hối,trăn trối đâu,còn ngồi nơi đây là còn sức sống,còn vui tươi và yêu đời,bởi quanh đây có rất nhiều người yêu..không dấu!!!
Còn HPDD sao rồi!hôm giờ tìm được người yêu dấu chưa!chàng ta ở đâu mà khó tìm vậy kà,hay là HPDD có hình ảnh nào của chàng,để KQ phóng to ra khổ lớn như bảng hiệu Pano vậy,treo nơi nào cao cao,ghi thêm dòng chữ:
“Hãy Về Với Em”
mọi chi tiết xin vui lòng liên hệ HPDD!
,bảo đảm chàng ta sẽ siêu lòng mà về thôi mừh!
chiêu đó là hết mức rồi đó HPDD!hihi!đùa chút cho vui với HPDD!
Mến!
KQ ơi, Thy quay phim bộ dài 136 tập ở Mẹ Hiền Yêu Dấu mà KQ vẫn không nhận ra là hoa đã có chủ à? Chính nàng nhìn nhận “phim là đời mà đời cũng là phim đó” chứ đâu 🙂
Lấy chồng từ thuở 13…đến năm 18 em ra bà già 🙂
Ủa, cùng lắm là…đến năm 18, em đã 5 con…như trong bài hát gì đó chứ làm gì mà đến nổi thành bà già dữ vậy Tiengmuabuon? 🙂 Mà ai cũng phải già đi mà. Chuyện thường của đời người không ai tránh khỏi. Miễn là đến già vẫn có được một gia đình đầm ấm hạnh phúc, được chồng và các con quây quần bên mình là mãn nguyện rồi.
Nhưng theo như nàng tự diễn tả trong “Tùy Bút” thì chắc nàng cũng xinh tươi lắm chứ đâu có phải bà già gì đâu nà…đừng nói vậy nàng tự ái dồn cục rồi không thèm viết bài gì cho ai đọc hết thì buồn lắm đó.
🙂 KimQuân và AngelNL,
KQ, có thiệt là “lần đầu tiên” được khen không? Hay là được khen hoài nhàm chán rồi chàng không thèm nghe nữa? Chuyện “khuyến mãi” tranh mua một tặng…3 thì thật là thích, nàng đang cười tít con mắt đây nè!!
Angel ơi, ta đã “bảo vệ” trùm kín cho nàng, ai kêu nàng nhắc lại chuyện “cũ rích” chi vậy…chuyện gì nó qua cho nó qua luôn, yêu thích nghệ thuật “điện ảnh” thì phải nhập vai chứ, vả lại hình như ý KQ là rọi ảnh lớn để tìm “chàng cũ rích” bị đi lạc hay là tại nàng khó nàng kỹ quá mà chàng “ghét” không chịu nổi đi vacation dài hạn chứ không phải tìm “chàng lạ mặt” để…”tim em chưa nghe rung (hay run gì đây?!) qua một lần!”
(sẽ có “màn gây cấn” 🙂 cùng Tiengmuabuon & AngelNL tiếp theo, tại sao chàng và nàng bảo ta già, ta tức quá…lấy gậy chống chơi nè, không chừng chọc vô mông các ngươi luôn đó!! cho nàng làm việc chút đi mơi)
🙂 Chu choa ơi, mình mới thiếp đôi mắt nai đi được có mấy tiếng tỉnh dậy…giật mình, bà con quây quần trò chuyện đông vui, có người còn trù ẻo mình ra bà zà…mà mình càng vui hơn, thế là “anh vẫn bên em, cạnh cuộc đời!”, hôm trước thấy “nóng nảy quá!” đòi đi lấy chồng cũng không cho…sợ “đi sớm”, nay thì thấy nấu bếp không xong bị…quỳ vỏ sầu riêng chàng cũng lo…đau cái đầu gối, rồi bị giam lõng ngoài hiên sợ “mẫn cúi” (nói lái) rồi ốm o gầy mòn, da xanh tóc chẻ! Bộ nàng nói gì “chàng” cũng tin cũng lo hết hả? thôi tối nay đừng uống cà phê (sữa) nữa mà chịu khó leo lên giường đánh giấc sớm dzới “bả” đi, mông lung quá coi chừng bị nhéo thiệt đó 🙂
🙂 Cảm ơn Angel đã “đỡ” cho mình, nhưng với sự “no nắng” đặc biệt của chàng biết đâu nàng lại “cỏm động đậy” cất lên tiếng ca thế này: “Hỡi chàng có biết rằng em đã…, tình yêu rất chân thành chẳng ngại ngần”.
(còn tiếp với câu chuyện của nàng “Tình đẹp mùa chôm chôm” và bài hát ngọt lịm “Ngàn năm vẫn đợi” của Ngọc Lan)
Ui chu choa, ai-em so sozzi (I am so sorry!) 🙂 Hồi trưa chắc mắt nhắm mắt mở nên đọc không kỹ mới hiểu nhầm ý của KQ…em nói nộn giờ xin nói nại nhá…thì ra ý của KQ muốn nói đến chàng nớ chứ không phải chàng ni…Ôi nhiều chàng quá hỏi sao em không bị nộn nung tung beng 🙂
🙂 Nàng đừng nàm ta cười nộn ruột nên đầy lè!! Kim Thanh mới trao tặng nàng chiếc “cam nhông” mười mấy tấn…mới cần gom nhiều chàng…tim ta chỉ có 4 ngăn, chứa đúng…bốn chàng! xe thì cũng sedan 4 doors, 5 seats, nên nhét dữ lắm (mà cỡ size vừa phải như KQ vậy!) mới “nọt” được 4 chàng ngự lâm pháo thủ…hehehe!! (như rứa chàng nào mà khăn gói theo ta thì mất “giống tốt” hết, vì xe chật kiểu đó chổ đâu mà nhét các bé con hở?? 🙂
…Quỷ sứ!! Tim ta chưa biết “nung ninh” trong tình yêu là gì (chỉ có đập thình thịch thôi!) mà nàng cứ…chơi ta hoài! Oan trái quá! 🙂
Bộ tính “xù lông nhím” lên để tự vệ hả?
Hay là định:
Tóc dài em xõa ngang vai
Anh mà đụng tới tát liền đó nghe 🙂 I’m joking
Ngày nào cũng Thy ngâm nga như vậy nè” hỡi chàng tha thứ vì đã lỡ yêu ” nhiều” anh” 🙂
Chu choa mọi người quay nàng như chong chóng, chàng thì bảo “xù lông nhím” nghĩa là gì nhỉ? Tự vệ nàng có mấy “đai” rồi, mà sao không là lông con chim công (thức!) đi, nó có nhiều màu sắc rực rỡ hơn, hay là trái chôm chôm mà lâu không được ăn rồi chàng thèm chàng tưởng tượng lộn là lông nhím…và sao tóc dài…đụng tới “tát” liền, chi mà “bạo hành” dữ rứa, tóc dài mà dữ thấy sợ, cạo trọt lót đi em chỉ đường cho đi thẳng tới xin làm “hiền nhân” cho thế gian được nhờ! 🙂
Còn nàng nhà thì bảo ta ngâm nga yêu anh rồi còn yêu “sĩ nguyên tá” nữa mới tiêu ta không? Hồi chiều ta “xung” ta giỡn ẩu, chừ nghĩ lại thấy sợ thiệt, tim ta nhỏ bé và nồng ấm thế kia…một chàng ta còn bâng khuâng “nhét” hoài không vô đây nè…:)
Bớ nàn lướt ơi!Sao giờ này ta ngồi ta cười tức tưởi một mình giữa đêm khuya!thử hỏi bà con ta có bị sao không hả???”xin lổi!em chịu không nổi”
KQ, có “nàn lướt” sóng? đây, cười chung rộn rã nguyên đám nghe, kéo nàng Angel nàng Thanh vô nữa, rồi chàng “khó tính” vô nữa 🙂 🙂
Chàng ơi, em lúc này “lú” thiệt đó, chàng nói em “xù” mà ngủ đêm sáng dậy em “mới hiệu” nọi giọng Huệ cho nọ truyền cạm!! Mà nờ em xù chàng cái chi mô? (chứ không phải cái chi chi nghe!) từ từ em sẽ đem tình đẹp mùa chôm chôm đỏ mộng đến cho chàng và cả bọn xơi nghen…
KQ, “nhét” ở đây là em rạng yêu anh chân thành mà sao nhìn anh thậy ngao ngạn quạ!! 🙂
Chàng ơi, tội nghiệp em quá, cái mind lu bu này chắc cần phải đi “tune-up” lại thôi!
Thì ra là chàng trách em lấy “gậy bà già” chọc mông làm chàng…nhột nhạt quá hả?
Mà phải rứa mới công bằng chứ! Ai kêu khi không kêu em già nua em sợ thiệt đó, tuổi xuân em đang nồng mà, nếu lỡ “nóng” hơn em chọc búa xua còn nhột bạo nữa đó 🙂
Thôi bây giờ sửa lại thế này cho em…dịu dàng chút nha 🙂
Tóc thề em xõa ngang vai
Anh mà vuốt nhẹ em say má hồng…
Mà nè “chàng ấy” ơi, 13 rồi 18 tính theo sự phát triển của cơ thể là chưa hoàn hảo…mà đã bị “chặt non” biểu không héo không tàn sao cho được, còn hai mươi nhăm nhé, em vẫn chưa biết “tình yêu là gì”, xem ra em có lạc hậu thời đại không? Thời này thì 30 tuổi các cô mới chịu lấy chồng, 81 các cụ bà vẫn còn chạy xe lon ton đi National Parks chơi mỗi ngày…Em mà không chịu hurry up chắc là ế dài dài…và trụi (lũi) còn sớm hơn! 🙂
Nhớ hồi lâu đó, nàng theo gia đình “di cư” khắp nơi trên mọi miền đất nước, thế là có thời gian nàng tạm cư ở LK, trồng cà phê, sầu riêng, chôm chôm và tiêu cùng điều (tức là tiêu điều!). Mỗi chiều đi học về nàng nhận một cái job thật thơm và thật nhàng, tay phải cầm cuốn tập học thi mà tay trái thì cầm vòi nước tưới bồn chôm chôm, nhưng nhờ bồn chôm chôm nó bự lắm nó uống một lần chắc một vài chục lít nước nên khoảng 5 phút mới kéo dây bỏ qua bồn khác một lần…và nàng tranh thủ học bài nhưng học thì ít mà mơ mộng thì nhiều và thường thả hồn theo bài hát “Tình đẹp mùa chôm chôm”, câu chuyện tình dễ thương như thế này:
Nhớ mùa chôm chôm trước
Mùa chôm chôm kỷ niệm
Biết bao nhiêu nồng thắm
Có một chàng thiếu niên
Nơi đô thành tìm xuống
Vĩnh Long thăm bạn hiền
Định mệnh xuôi khiến nên
Sắp đặt chuyện tình cờ
Chẳng hẹn mà nên thơ
Khi xe vừa đổ bến
Cô em cười tươi thắm
Mời anh mua chôm chôm
Thế rồi mùa mưa tới
Mùa chôm chôm chín rộ
Thắm như hoa hàm tiếu
Má hồng không phấn son
Em xinh như mộng ước
Yêu thương dâng ngập lòng
Vì người yêu thuở xưa
Ðã trở lại tìm nàng
Với lễ vật cầu hôn
Bên nhau lòng phơi phới
Tình yêu về giăng lối
Tình đẹp mùa chôm chôm…
Chu choa, thuở ấy nàng mê cái bài hát này, cứ hát hờ hát hững y như là đang thất tình nặng vậy và thích nhất là chỗ:
Thắm như hoa hàm tiếu
Má hồng không phấn son
Em xinh như mộng ước
Yêu thương dâng ngập lòng…
…Thế rồi nàng cũng gặp một anh mối “teen” Trọc đầu kia (“mối tình” nó đậm đà đến nỗi nàng quên mất tên chàng!) chàng trông giống anh Agassi trên sân tennis vậy từ SG xuống lấy mối và…
(còn tiếp)
Tóc thề em xõa ngang vai
Anh mà vuốt nhẹ em say má hồng…
Anh nhớ vuốt má phải cho đều
Chớ bên hồng bên tím anh nhà chạy luôn 🙂
Tóc thề em xõa ngang vai
Anh mà vuốt nhẹ em say má hồng
Má hồng vì đã hết chai(whisky)
Đâu phải son phấn,anh mê không nè!
Mà nè “chàng ấy” ơi, 13 rồi 18 tính theo sự phát triển của cơ thể là chưa hoàn hảo…mà đã bị “chặt non” biểu không héo không tàn sao cho được, còn hai mươi nhăm nhé, em vẫn chưa biết “tình yêu là gì”, xem ra em có lạc hậu thời đại không? Thời này thì 30 tuổi các cô mới chịu lấy chồng, 81 các cụ bà vẫn còn chạy xe đạp lon ton đi National Parks chơi mỗi ngày…Em mà không chịu hurry up chắc là ế dài dài…và trụi (lũi) còn sớm hơn! 🙂
Nhớ hồi lâu đó, nàng theo gia đình “di cư” khắp nơi trên mọi miền đất nước, thế là có thời gian nàng tạm cư ở LK, trồng cà phê, sầu riêng, chôm chôm và tiêu cùng điều (tức là tiêu điều!). Mỗi chiều đi học về nàng nhận một cái job thật thơm và thật nhàng, tay phải cầm cuốn tập học thi mà tay trái thì cầm vòi nước tưới bồn chôm chôm, nhưng nhờ bồn chôm chôm nó bự lắm nó uống một lần chắc một vài chục lít nước nên khoảng 5 phút mới kéo dây bỏ qua bồn khác một lần…và nàng tranh thủ học bài nhưng học thì ít mà mơ mộng thì nhiều và thường thả hồn theo bài hát “Tình đẹp mùa chôm chôm”, câu chuyện tình dễ thương như thế này:
Nhớ mùa chôm chôm trước
Mùa chôm chôm kỷ niệm
Biết bao nhiêu nồng thắm
Có một chàng thiếu niên
Nơi đô thành tìm xuống
Vĩnh Long thăm bạn hiền
Định mệnh xuôi khiến nên
Sắp đặt chuyện tình cờ
Chẳng hẹn mà nên thơ
Khi xe vừa đổ bến
Cô em cười tươi thắm
Mời anh mua chôm chôm
Thế rồi mùa mưa tới
Mùa chôm chôm chín rộ
Thắm như hoa hàm tiếu
Má hồng không phấn son
Em xinh như mộng ước
Yêu thương dâng ngập lòng
Vì người yêu thuở xưa
Ðã trở lại tìm nàng
Với lễ vật cầu hôn
Bên nhau lòng phơi phới
Tình yêu về giăng lối
Tình đẹp mùa chôm chôm.
Chu choa, thuở ấy nàng mê cái bài hát này, cứ hát hờ hát hững y như là đang thất tình nặng vậy và thích nhất là chỗ:
Thắm như hoa hàm tiếu
Má hồng không phấn son
Em xinh như mộng ước
Yêu thương dâng ngập lòng…
…Thế rồi nàng cũng gặp một anh mối “teen” Trọc đầu kia (“mối tình” nó đậm đà đến nỗi nàng quên mất tên chàng!) chàng trông giống anh Agassi trên sân tennis vậy từ SG xuống lấy mối và…
(còn tiếp)
Có chút trục trặc post bài last night…cảm ơn Angel hay Admins đã post dùm đoạn trên. Sáng nay có đọc hai bài thơ của Kim Quân và Kim Thanh, you made me laugh! không nhịn cười được, giờ “mần” trả lại nè:
Bên hồng bên tím chàng hiền hổng chê
Hổng chê mà ảnh còn mê
Bảo em xinh thắm muốn…dzê, quá hà!! :):)
Whisky em uống nữa ly
Ửng hồng đôi má anh…si hơn nhiều
Si nhiều anh biểu lại đây
Cho anh giây phút đắm say…đi mà!! :):)
Mắt chàng đà mấy độ rồi!
mờ mờ ảo ảo tưởng là dáng tiên
mai đây kính mới đeo vào ( kính cận)
thấy rồi phát hỏang…chạy mà thóat thân
bên hồng, bên tím còn mê nỗi gì…
( chạy mất dép):)
Thy tưới cây mà chỉ tòan mơ mộng hèn gì vườn tiêu, vườn điều sống không nỗi thành vườn tiêu điều luôn.
…Em mà không chịu hurry up chắc là ế dài dài…
Các đấng nam nhi đâu rồi…
Đi đâu cho thiếp đi cùng
No thì thiếp ở, đói thì thiếp dông :):)
Thân em mần ruộng mần vườn
Mần thơ em ráng gượng gồng coi sao…
*****
Chàng đeo mắt kiếng rất sang
Laser không bắn để chàng cận thi (~ gần Thy!)
Kiếng chàng có những mấy đôi
Đôi đeo đôi cất đôi dành xe cua
Hôm nay đi shop đòi mua
Thêm đôi kiếng nữa để dành…xem em!
Xem cho nó kỹ nó càng
Em là tiên nữ hay là…sử tư! (sư tử)
Xem xong chàng nói như đinh
Em anh thật giống minh tinh phim Hàn!
Vừa nghe hỉnh mũi bàng hoàng
Cái anh này thiệt biết khen phái mềm! (phái yếu)
Anh thương anh nhớ anh…thềm!
Bên em anh thấy êm đềm nắm than (tháng năm!)
Thân em đẹp tựa quỳnh lan
Đêm đêm hoa tỏa hương nồng ngát thơm…
Đi đâu cho thiếp đi cùng
No thì thiếp ở, đói thì thiếp dông
*****
Thiếp dông để thiếp…kiếm chồng
Chồng nuôi béo bỡ chồng đì te tua
Riết rồi thiếp cũng chào thua
Lang thang đây đó buông xuôi cuộc đời…
Bất ngờ thiếp gặp tiếng mưa
Buồn vương màu áo mưa đang…si tình?! 🙂 🙂
Câu chuyện “Tình đẹp mùa chôm chôm” (cont.) đây nè:
…Thế rồi nàng cũng gặp một anh mối “teen” Trọc đầu kia (“mối tình” nó đậm đà đến nỗi nàng quên mất tên chàng!) chàng trông giống anh Agassi trên sân tennis vậy từ SG xuống lấy mối và…”tò te” dzê nàng, nhưng lúc đó nàng cũng còn “teen” tí tẹo nên sợ lắm và trốn tránh chàng hoài…chàng có chiếc xe hàng thật “nớn” và chạy lên chạy xuống đường Hùng Vương tìm nàng…Lần kia nàng đang đạp xe đi học kèm, chàng “rình nấp” canh me từ hồi nào và chận ngang nàng lại giữa đường ỉ ôi “cho chàng đi theo vô vườn bẻ chôm chôm rồi mua sĩ cả cây lẫn cành…” làm nàng sợ run, tội nghiệp trái tim thơ ngây bé bỏng lúc ấy…nó hay hồi hộp và sợ hãi đủ điều!!
Cũng trên con đường Hùng Vương này, nàng nhớ năm đó mới vừa học thi tốt nghiệp lớp 9 xong, chuẩn bị lên…”cấp 3″ trung học, gia đình cho nàng và đứa em trai đi học đờn ghi-ta (tính nếu có năng khiếu thì không chừng làm nghệ sĩ để góp phần cho nền âm nhạc VN thêm muôn màu muôn vẻ!!) 🙂 Chiều 2, 4, 6 là mang đàn đi học, được mấy tuần đầu “an toàn hổng sao”, đến tuần sau đó…vừa mở cánh cửa ra là có cái chàng nhìn quen quen chắc là từ trong lớp đàn…”không hẹn lại lên”…chờ sẵn từ tinh mơ! Ồ, nhưng mà “chàng lày” đẹp trai như minh tinh “Lam Hàn!” trên Tivi thế kia, làm nàng…không biết “giải quyết” ra sao 🙂 Chàng để tóc hẳn hoi (chớ không trọc!) và chải mướt rượt, quần áo tươm tất, dáng cao vừa phải và khuôn mặt rất dễ mến (ủa nàng “sợ trai” mà sao để ý kỹ dữ rứa hè?…tại vì là mà chàng “ăn ảnh” quá! và em “không ngăn nổi con tim khờ dại”!) và “mốt nhứt” là chàng chơi xịn xe cúp (thời đó là cup 50, 70 là soang lắm đó nghen!). Rồi vì bí đường và trể giờ học nên nàng cũng phải liều mạng “ra chào hai họ”, nàng đạp xe thật lẹ…nhưng làm sao qua mặt được chàng. Thế rồi chàng cũng quẹo vô con hẻm nhà thầy dạy đờn ở cuối phố. Chàng chọn chiếc ghế ngồi đối diện, (thường học đàn ngồi vòng tròn)…giờ học hôm đó các ngón tay phải của nàng nó cứ quíu lên, đánh sai nhạc hết, và hồn vía hoảng hốt trên mây nên theo bài không kịp…còn chàng thì có vẻ đánh rành hơn, và lâu lâu còn liếc nhìn “đắm đuối” làm…tim nàng “thổn thức” đập trật nhịp tùm lum, ông thầy làm như “đánh hơi” được có chuyện “lạ” xảy ra “giữa đôi trẻ” nên thầy bắt đầu để ý và tằng hắng vài lần cảnh giác! 🙂
Rồi cũng xong khóa học đàn 3 tháng hè, đáng lẽ học thêm cao hơn, mà nàng không dám…vì chàng cứ lân la đến hỏi chuyện và ngày nào đi học cũng thấy chàng chờ sẵn, và bây giờ nàng còn nhớ đánh được bài Hạ trắng, Biển nhớ, Xưa rồi diễm! (lời Angel NL), Khi xưa ta bé ta run!…và còn nhiều bài hay lắm mà giờ “em quên hết rồi ạ!” chỉ còn nhớ…”chàng ấy” thật hào hoa và cũng si tình như bao chàng trai khác 🙂
(còn tiếp)
Trở lại với tiengmuabuon và “bà già chống gậy”…Thời gian không nguôi ngoa đi được nỗi oan trái này!! 🙂 không biết ai “chống” trước ai đây? 🙂 Mình đang yêu đời yêu người thiết tha thế kia mà…trù ẻo mình hoài khổ ghê! 🙂 đang thích ca bài nhạc này nè:
Này đây bước chân xin tìm đến người
Này đây cánh tay xin chào đón người
Này đây cỏ cây xanh gợn ý tình
Này đây gió mây nghe hồn tái sinh
Này đây cánh hoa xin dâng đến người
Đời như nở hoa trong vạn tiếng cười
Ầm vang suối reo như dậy núi rừng
Bầy chim hót ca theo từng bước chân
Hỡi trái chín thơm ngọt quá
Này hỡi những đóa hoa rợp lá
Này hỡi suối mát chim rừng ca
Hãy lắng nghe tình ta yêu nhau không rời xa!
Từ đây có nhau trên vạn nẻo đời
Cầm tay dắt nhau đi trọn kiếp người
Và ta sẽ chia yêu thương khắp trời
Tình yêu chúng ta lan rộng khắp nơi!
(còn tiếp)
…Thương anh chín đợi mười chờ
Đến khi mười một em lờ bỏ anh… 🙂
Mười hai…mắt lệ long lanh
Anh ơi, em hứa…thương anh thật lòng!
Cầu cho duyên mãi thắm nồng
Tim em tha thiết…tình hồng anh trao! 🙂
phải như zầy nè:
Mười hai…mắt lệ long lanh
Anh ơi, em hứa…thương anh thật lòng!
Cầu cho duyên mãi thắm nồng
Tim em tha thiết…tình hồng một trăm!
Chàng KQ nầy, chuyện đang “gay cấn” thế kia mà cũng…”đùa” được 🙂 còn đem một trăm hai trăm vô đây thì có rải quyết được rì? một triệu cũng không luôn! 🙂 Còn mà một trăm năm răng rụng đó hả, dạ em xin kiếu…khó tính và ít nói như chàng, “nắm chuyện” và lăng xăng như em…làm sao có “điều lạ ấy” xoảy ra! 🙂 Nói vậy chứ mình đang “hồi hộp” các chàng “chơi” tiếp màn thứ mười ba…kiểu dzậy nè:
Biết bao lần em đã hứa
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ?…
Suốt con đường ai dìu lối
Hãy yêu nhiều người em tôi
Xin gửi em một lời chào, một lời thương, một lời yêu…lần thứ 13! (số xui đó nha!)
Nhưng nghĩ lại cũng “hậm hực” chứ, khi không bị già bị gớm rồi chừ thì đi phụ tình hay tình phụ gì đây, sao hay ẻo mình đủ thứ, choán quá! :), mình phải “phô trương” tiếp cho “chàng” xỉu chơi nè… 🙂
Em như bông hoa tươi thắm
Cho bao người say đắm…
Cho em…yêu anh tha thiết
Hơn mây trời xanh biếc…
Tính nói nhỏ với KQ cái này về vụ gởi hình…ở đây tiện hơn vì không bị “sốc hàng” của KQ (lời nàng Anzồ), mình kể KQ nghe cái này nha:
Hồi Noel năm 1996, mình có quen biết một anh kia trong nhà thờ, anh ấy là anh của bạn gái mình (nói cho rõ chứ không nàng Angel nói sao nhiều anh quá làm nàng “nẫn nộn” đếm tới đếm lui phát nhức đầu! :)) Anh ấy hay cùng các anh chị em của ảnh tới đón mình đi nhà thờ đều đặn mỗi tuần…Thế rồi mùa Noel năm ấy tự dưng ảnh kêu mình ra nói nhỏ “cho anh xin một tấm hình để anh đặt lịch làm quà Giáng Sinh cho em” mình giật mình và bắt đầu…e dè với ảnh và đương nhiên là mình không cho, mình không thích cho hình người khác đặc biệt các chàng trai là em đại kỵ, chụp hình chung em cũng kỵ tuốt luôn, rồi mình làm bộ nói “em không có hình nào coi được, toàn hình gớm gớm không hà, lên lịch chắc…hư lịch!” Rồi yên bẳng đi mấy tuần sau, hình như 24, 25 gì đó anh lại kêu riêng mình ra rồi lẹ làng trao cho mình tờ lịch cuộn tròn cùng tấm thiệp Giáng Sinh. Về tới nhà, mình ngớ ngẩn hồi lâu, rồi đợi gia đình đi vắng hết, mình chui vô phòng đóng cửa kỹ lại và hồi hộp “khươi quà”…chà chàng chơi điệu thật, kiếm đâu ra hình cái bông hồng mới nở đêm qua còn lóng lánh sương mai…nhớ lúc đó mình thích tờ lịch kỷ niệm đó lắm, trong thiệp chàng còn nắn nót…”tặng em thương mến!…em như một nụ hồng cầu mong chẳng lạnh lùng!…”
KQ mến, việc làm của KQ có ý nghĩa sâu xa và mang tính nghệ thuật độc đáo, mong các fans hưởng ứng nồng nhiệt…còn nàng nào e thẹn mắc cỡ…thì nhờ KQ thế vào chổ ấy những nụ hồng thật xinh…cũng tuyệt đẹp và đầy ý nghĩa lắm chứ! 🙂
Những câu “ranh ngôn” đã viết là hoàn toàn sao y bản chánh. Vì thấy vui nên chia sẻ.
Sẽ chẳng có điều gì lạ xảy ra và cũng sẽ chẳng bao giờ có gì lạ hết. Mong không hiểu lầm. Đùa vui thôi đấy nhé.
Mình nghĩ Thy nói rứa chữ không phải rứa mô, anh tiengmuabuon yên tâm hỉ (chỉ sợ hiểu đúng thôi chứ ai mà sợ hiểu nhầm 🙂
Thy ơi, chóng mặt quá mình cũng lẫn lộn mất
Thanh cất hết phi tiêu gôi:)
…Đâu có! “điều lạ ấy” phải xảy ra chứ!:) “Thiệt” nữa đây nè:
I’m so young and you’re so old! 🙂
This, my darling 🙂 I’ve been told
I don’t care just what they say
‘Cause forever I will pray
You and I will be as free
As the birds up in the trees
Oh, please stay by me…là lá la…:)
Dạ vâng thưa chàng (đến giờ mình cũng không biết tiengmuabuon là chàng hay nàng nữa?!) ở đây ai cũng vì thích vui nên hay đùa giỡn chọc ghẹo nhau thế thôi…post bài xong là em đến…bên giường đánh giấc cho đến sáng không vấn vương không suy tư…Thường thấy các dấu chấm than !, miệng cười tươi như hoa nở 🙂 hoặc để trong ngoặc kép ” ” là những chuyện…thường tình xảy ra ở huyện, không serious và không có chi mà ầm ĩ…
Lần đầu tiên thấy Tiengmuabuon viết tiếng Việt có chủ từ, túc từ, động từ, tính từ và…”hé hé” chút tâm tư mình cũng thấy vui lây…
Cảm ơn Tiengmuabuon và các bạn khác đã đọc các câu chuyện lẩm cẩm của mình…khi hư khi thực khi vui khi buồn…nhưng nói tóm lại mình cố tình nhắc đến các ca khúc của Ngọc Lan để mọi người luôn nhớ về Cô…
À Thanh viết vô hồi nào mình không hay, mình mới đi làm về cũng đang lu bu đủ chuyện đây…chóng mặt là sao? ủa Thanh có thủ “phi tiêu” hả, thôi đừng dọa chàng “khóc” sướt mướt tội nghiệp làm Thy phải ra tay vỗ mông vỗ về…chàng “nhột” chàng la thiệt đó! 🙂
À,không biết sao đang ngồi viết comment mà chóng mặt thiệt chứ bộ, dạo này cũng hay bị như vậy.
Mọi người vui vẻ, đừng serious quá mà chóng già:)
A lô bà con 🙂 chà, coi bộ những “chiện” tình không “si” tư (có ai serious gì đâu mà suy tư :)) vẫn tiếp tục xảy ra hằng ngày nơi đây mà giờ mình mới để ý. Tiengmuabuon ơi, đừng quá “no” xa…nàng Thy này hay thích nói đùa vậy chứ không gì đâu 🙂
À, đúng rồi, nàng Thy có nhờ Angel post cái comment dưới đây…Angel ráng post thử thôi chứ hổng biết có được không đó nghe Thỵ Nếu thấy lúc ẩn lúc hiện thì phải nhờ đến các anh Admin đấy.
*********************************************
Dưới đây là comment của Thy (aka Hanhphucdiudang):
Không biết bị cái gì mà post hoài không được, đang nhờ 2 anh Admins giúp mà chắc các anh đang nghĩ cuối tuần, để Thy nhờ nàng Angel thử xem sao…à Thanh bị chóng mặt hả có nhiều nguyên nhân lắm đa! “Tâm sinh lý” đủ thứ hết đó 🙂 hay tiếp tục cuộc vui đi nha…
Ý Thanh nói “chàng” bắn phi tiêu bọn mình đó hả, hông đâu, quân tử chứ đâu phải tiểu nhơn, ai làm kỳ zậy 🙂
Chàng giận chứ chàng không băng (~bắn, ~băng hà=disappear!)
Phi tiêu chàng để phòng thần phương xa
Thân em là gái kiêu sa
Yêu thương không hết chứ xa nổi gì! 🙂
“Ranh ngôn” nữa đây nè, đừng có “xù lông nhím” bậy nha:
Thò tay mà ngắt cọng ngò
Thương em đứt ruột giả đò…”say nô!” 🙂
Ta về ta tắm ao ta
Chổ trong chổ đục nhìn “bà”…thấy ghê! 🙂
Lấy chồng từ thuở mười ba
Đến năm mười tám em là nàng tiên!
Xóm trên xóm dưới đều khuyên
Đi thi hoa hậu…giựt liền cúp ngay! 🙂
Cảm ơn Angel đã post dùm đoạn trên 🙂 Đâu có được người ta “chỉa” qua mình phải chỉa lại chứ, bị ăn hiếp hoài…ốm sao! 🙂 nhưng thôi “người trong một nhà chớ hoài đá nhau!” lâu lâu biến dạng ca dao tục ngữ…làm phiền nhau chút xíu, nhưng rồi…lại quên!
Thực ra mình rất thích ca dao tục ngữ VN, rất có ý nghĩa, luôn gợi lên những hình ảnh đẹp và nhắc nhở những tập tục hay, mình nhớ “bản chánh” câu ca dao ấy như thế này nè:
Quả cau nho nhỏ
Cái vỏ vân vân
Nay anh học gần
Mai anh học xa
Lấy anh từ thuở mười ba
Ðến năm mười tám thiếp đà năm con
Ra đường thiếp hãy còn son
Về nhà thiếp đã năm con cùng chàng!
Khi đã bên nhau rồi, tình nghĩa mặn nồng lắm, cho dù ra đường em vẫn được nhiều người dòm ngó và xinh tươi hơn nụ tầm xuân…nhưng phải nhớ luôn sắc son chung thủy với mình chàng thôi em nhé!
Có mấy câu này cũng tình tứ dễ thương lắm:
Trên trời có đám mây xanh
Ở giữa mây trắng chung quanh mây vàng
Ước gì anh cưới được nàng
Để anh mua gạch Bát Tràng về xây
Xây dọc rồi lại xây ngang
Xây hồ bán nguyệt cho nàng rửa chân
Có rửa thì rửa chân tay
Ðừng rửa lông mày chết cá ao anh…
“Chỉ một lần nhìn nhau…cũng gần! một lần gần tình yêu…đã thành” Mới gặp người đẹp thôi mà đã mơ ước tính chuyện trăm năm, hứa hẹn chiều chuộng đủ thứ…mua gạch thượng hạng xây bồn tắm cho nàng …ngâm chân, tắm hơi! Chàng còn khen nhan sắc nàng đẹp, đẹp lắm đến “chim sa, cá lặn”! Nên chàng “hạn chế” nàng chỉ được rửa tay chân thôi em nhé!, đừng “rửa lông mày chết cá ao anh!” vì lỡ bóng em in xuống đáy hồ, đến cá cũng phải ngẩn ngơ đắm đuối ngắm nhìn…ngưng bơi ngưng thở thì…ôi thôi chúng sẽ nổi phình lên…tiêu tán đường hết hồ cá giống của anh rồi còn gì! 🙂
Cô Thy có nói “nộn” không đấy. Chắc ý của cô Thy muốn nói là sợ bị “đụng hàng” với KQ chứ không phải “sốc hàng”. Vì “sốc hàng” là tiếng lóng mới của Việt Nam ta…từ này theo Angel hiểu thì là đồng nghĩa với “cà chớn”. Hôm trước Angel có nói là Angel hay giỡn giỡn tửng tửng kiểu “sốc hàng” có nghĩa là “cà chớn cà chua” đấy…cho nên mình mới sợ có ngày bị đập bầm mặt 🙂
Y da, hai cô khuyến khích người ta mạnh dạn gởi hình ủng hộ ý kiến mới lạ “táo bạo” của nghệ nhân KQ, vậy mà hai cô lại ngập ngừng tiến cử lối chơi “hàng sốc” trước tiên…Cái này ném về không những “sốc hàng” mà còn “sốc óc” luôn nửa đó nha 🙂
Tưởng phen này được chiêm ngưỡng dzung nhan HPDD, một trong những fans dễ “sương” được vui nhộn đón chào nồng nhiệt trong nhà NL…ai dìa…cuối cùng nàng nhẹ nhàng chơi cho cái hoa hồng đỏ choét choét một thuở tình xi bỏ túi…hic hic hic 🙂
Như Angel thường nói, fans của NL thường trầm lặng e dè thận trọng, cái mục gởi hình này gặp “đại kỵ” không ít đâu. Tiếp theo ý của HPDD, M&M có đề nghị nho nhỏ,thay vì hình ảnh của mỗi fan, mình thay thế bằng hình hoa lan đi, đa dạng hơn. Mỗi cánh lan khác biệt mềm mại kiêu sa yểu điệu sang trọng nhẹ nhàng e ấp khoe sắc gắng liền với tên của cô NL nửa cũng sẻ là biểu tượng đầy ý nghĩa lắm. Nhờ fans sưu tầm những hình hoa lan gởi về xem ra ý nhị và nhanh chóng hơn.
M&M cô lương(cô nương) nói có ný nắm 🙂 Thì ngay từ đầu Angel đã suy bụng ta ra bụng người…đó là sợ bị ngắm chân dung đến mất màu cho nên mới nói lời “đẩy đưa đưa đẩy” coi có ai có ý kiến ý cò, tán thành hay bất mãn thì lên tiếng mà đâu có thấy ai lên tiếng “đả đảo” gì đâu nào! 🙂 Vậy xem ra không chừng các fans ở “các miền trong đất nước” không có thẹn thùng e ấp bằng các fans “ngoài nước” cho nên chưa chắc ý kiến đó “táo bạo” như mình tưởng. Hay là các fans ở VN mắc cở e dè đến nổi không thích cũng không dám lên tiếng? 🙂 í da, càng nghĩ càng nhức óc quá. Hổng ai lên tiếng sao biết đường nào mà tính 🙂
Nhưng mà KQ có loan báo yêu cầu các fans chỉ cần gửi hình nhỏ nhỏ (chắc nhỏ như “con chí méng”) là được rồi. Vậy có nghĩa là chỉ nhìn thấy có cái bóng dáng thôi chứ mắt mũi miệng nào có thấy được rõ đâu mà sợ 🙂
Ừ thì ý kiến hoa lan nghe cũng hay đấy M&M cô nương ạ. Còn đỡ hơn cái hoa hồng đỏ chót :)(tuy rằng mình thích hoa hồng lắm đó nha!) nhưng tại vì tưởng nhớ người tên “Lan” mà lại “chơi” cái bông hồng cài áo thì cũng hơi kỳ thật 🙂 Giống như mình nhớ có ai đó thắc mắc là tại sao cô ca sĩ Hà Trần (hay Trần Thu Hà) hát bài Hương Ngọc Lan mà lại đi vắt cái bông hồng bự tổ chảng trên lỗ tai 🙂
Nói đến đây thì mình nhớ lại Đêm Ngọc Lan 2005…thật là buồn vì đêm đó mình cũng định trên mỗi bàn sẽ có một bình hoa lan nho nhỏ để tô điểm cho không khí nhưng đến phút chót thì cô bạn nhận phần tài trợ, tự mua hoa và tự cắm hoa dùm mình lại báo cáo là cái tiệm cô đến mua đã bán gần hết hoa lan nên không đủ cho từng bàn…thành thử lại thay vào đó một bình hoa hồng nhỏ. Nhưng không sao…miễn có lòng là được 🙂
Í, mà nhớ lại năm ngoái…Các fans tổ chức ở VN tại một nhà hàng và các bạn đã chụp hình lưu niệm quá trời đấy thay…đâu có thấy ai mắc cở e thẹn hổng chịu cho người khác ngắm “rung nhan” gì đâu nà. Cho nên năm nay chuyện gửi hình để KQ tạo thành bức tranh đặc biệt chắc cũng không phải là vấn đề to lớn gì đâu. Đấy là nói các fans trong nước đấy nhá (thể theo lời yêu cầu của KQ)…còn các fans ngoài nước thì tùy lòng hảo tâm…nếu thích thì gửi còn không thích cũng không sao, phải không KQ?
Ưà!KQ cũng nghĩ như Angel vậy đó,là các fans sẽ không e dè mắc cỡ gì khi thấy mình có mặt trong bức tranh Chân Dung Ngọc Lan,(họ không gửi hình mà ngạc nhiên thấy mình trong đó).Chắc Angel cũng như vậy chứ?không gửi hình cho KQ mà tự nhiên thấy mình trong đó,”Ngạc Nhiên Chưa!”(câu quảng cáo của bột giặc Tide):)),(lần này là không trốn thoát đâu nhé Angel! 🙂 )
Àh!nói vậy chứ mình cũng rất thận trọng khi có điều gì đáng tiếc xảy ra sau này,nên hỏi ý kiến của Angel và quý anh chị ở đây xem thế nào:là tuy quý fans không gửi hình đến,mà mình sưu tầm có được,mình có nên đưa hình ảnh của họ vào tranh Chân Dung Ngọc Lan không nhỉ?như là Đôn Hồ,Lâm Thúy Vân,chú Trường Kỳ…(những người này cũng là Fans Ngọc Lan mừh)(Angel thì miễn từ chối rồi,hahaha!),Angel và các bạn cho biết ý kiến nhé!xin cảm ơn nhiều!
To:M&M
Cám ơn M&M đã góp thêm ý kiến sáng tạo,đưa những hình ảnh cánh hoa ngọc lan,hoa lan vào tranh,hay lắm,KQ sẽ sưu tầm và tìm kiếm hình ảnh hoa ngọc lan,…đưa vào tranh,(KQ có máu sưu tầm hình ảnh của con người,động vật,thiên nhiên mừh!,có thể BoBo và Phi Phi cũng được đưa vào tranh,) xem cái gì hay,đẹp và hợp là cho vào tranh Ngọc Lan hết! Những gì tinh túy nhất về sự sống xin gửi đến cho Ngọc Lan!
Ái da…muốn chết hay muốn sống mà dám cả gan đưa hình của Angel vào đấy đấy? 🙂 Mà Angel chụp hình không “ăn ảnh” gì hết nên mình ghét chụp hình lắm…mà KQ lấy hình ở đâu ra đấy? Coi chừng không phải Angel đâu đó nghe. Cho dù là phải thì bây giờ nhìn cũng khác xưa nhiều lắm…đưa hình hổng giống Angel hiện tại vô đó là Angel khiếu nại đấy nhá 🙂
Còn các nhân vật nổi tiếng như ca sĩ Lâm Thúy Vân, Don Hồ, hay chú Trường Kỳ…thì hình của họ ở khắp mọi nơi, có đưa vô trong tranh của Ngọc Lan thì chắc cũng không sao…hơn nữa, họ đều rất thương mến Ngọc Lan nên chắc không thành vấn đề. Nhưng Angel chỉ đoán vậy thôi nhé…đừng có đóng ngoặc kép lời của Angel rồi bắt mình ra tự thú trước bình minh thì mình sẽ trốn biệt tích giang hồ đấy 🙂
Còn đối với những nhân vật “tuổi càng ngày càng lên mà tên hổng thấy” (như Angel chẳng hạn…ehihihi) thì KQ nên hỏi ý kiến trước khi đưa hình vô đó cho chắc ăn chứ không thôi bị đánh bầm mình thì đừng hỏi tại sao nhé 🙂 Angel thì rất sợ bị ngắm hình…ngắm mình ở ngoài thì “em ok, em ok” 🙂
À ý Thy nói là “xốc hàng” đó, giống như hồi nhỏ mình hay phụ chị đẩy rau lang ra chợ bán cho người ta mua về bằm cho heo (là lợn đấy!) ăn, người nào lại dòm mà không mua còn xốc rau lên rồi bỏ đi là hai chị em không ưa nhưng nhát lắm không dám la mắng gì hết mà cúi xuống sửa lại “hàng rau” mình cho ngay ngắn thẳng tắp để bán cho mau hết trước khi mặt trời lên để còn về đi học, có khi ế quá phải “put on sale, on special!” mà chẳng “ma” nào hốt dùm cho đỡ quê xệ và đỡ bị la!
Thy muốn kể câu chuyện thật đó để thay lời “excuse” nếu Thy chưa tiện gởi hình nhưng không muốn các fans khác có ý định gởi hình bị “chao đảo lập trường” rồi không gởi thì KQ làm sao thực hiện được bức tranh đẹp và ý nghĩa đó.
M&M mến mến, “dzung nhan HPDD”…vẫn còn đây, chưa sao hết! 🙂 mình thích “giàn chữ” này quá: “mềm mại kiêu sa yểu điệu sang trọng nhẹ nhàng e ấp khoe sắc”, sao cũng…giống nhiều nàng ở đây lắm đó chứ! à mình thích hồng nhung lắm đó M&M, ngay trước sân nhà có một cây hồng nhung, nhan sắc thắm nồng rực rỡ hơn các hồng khác xa…:)
À, chiều thứ 7 tuần rồi mình có đi dạo biển và lợi dụng phong cảnh hữu tình em “đứng lì ra đó” để được chụp mấy tấm hình cùng với sóng biển, ghềnh đá, mây ngàn, “hải âu phi xứ”…thập cẩm tùm lum tà la…và đang năn nỉ “Sếp trên” để xin 1 tấm mà không biết kết quả ra sao, “Sếp” cũng sợ các anh trai khác ngắm nghía hơi…mất hết màu của sếp ta! 🙂
Thy ơi, bán rau mà hổng cho người ta lựa rồi ai mà dám mua 🙂 Mà bán rau thôi chứ đâu phải bán sách đâu mà để thẳng tấp ngăn nắp quá làm người ta cũng không dám lai vãng vì sợ làm xáo trộn hàng rau rồi bị cô chủ háy nguýt thì mệt 🙂
Thy kể làm Angel nhớ có một lần Angel đi rảo rảo trong khu Việt Nam ở San Jose, đứng xớ rớ chờ bạn chán quá không có gì làm nên Angel vô tiệm giày sờ sờ mó mó rồi lại quên mất mình đã lấy các đôi giầy đó ở đâu nên để trở lại không đúng chổ. Ông chủ tiệm giày trừng mắt bảo Angel là làm ơn để giầy lại đúng chổ ngăn nắp dùm ông ấy làm Angel quê đỏ mặt, cũng ráng moi trong trí óc vị trí của các đôi giầy lại cho đúng chổ. Đang sắp xếp giầy lại thì có một bác kia đi tới hỏi Angel giúp lựa giầy…chắc bác ấy tưởng Angel làm việc ở đó…làm Angel quê quá trời, phải đính chính là không phải…rồi thì dzọt lẹ, mặc kệ ông chủ bực bội nhìn theo vì các đôi giầy vẫn nằm ở những vị trí sai 🙂 Từ đó về sau thì mình không dám vô coi giầy ở các tiệm Việt Nam nữa 🙂
KQ ơi, BoBo và PhiPhi hai đứa nó chụp hình ăn ảnh lắm, nếu KQ đưa tụi nó vô tranh tụi nó sẽ mừng lắm 🙂 Còn Angel sợ bị ngắm ảnh kể từ ngày một bác gái kia nói với Angel, “T chụp hình giống bác đó…ở ngoài coi cũng được mà sao vô hình không ăn ảnh chút nào!” 🙂 Ối vời ơi! thấy bác đó nói một cách thành thật làm mình vừa tức cười vừa thấy tủi 🙂 Hông mà nói thiệt đó, hồi năm 2005 cũng vậy đó, anh Danny (tác giả của bài hát “Bóng Lan Gầy”) khi gặp Angel ở ngoài cũng nói tương tự như vậy. Anh nói, “Trời ơi, ở ngoài em xinh xắn dễ thương mà sao trong hình nhìn không giống tí nào!” 🙂
Cho nên, kết luận là, “ảnh” không “ăn” mình thì thôi chứ mình không “ăn ảnh” 🙂
Nói đùa vậy thôi chứ Angel cũng sợ như Thy…sợ nói tới nói lui làm các fans sợ hãi “chao đảo lập trường” đảo qua đảo lại một lúc chóng mặt rồi KQ thì lại không thể hoàn tất được bức tranh như mong đợi thì buồn lắm. Thôi để Angel về lục lại học tủ xem coi có tấm nào coi được được thì sẽ gửi đến KQ nhé 🙂
…”câu chuyện thật đó để thay lời excuse” là câu chuyện cái bông hồng đỏ chót mùa Noel năm ấy (khi anh yêu thương trao tặng…một đóa hồng nhung!) chứ không phải câu chuyện “bán rau lang” 🙂
Cô nàng này thiệt 🙂 có cái hình không mà giải thích tới gần 10 cái comments mà cũng chưa biết có chịu gởi hay không, nếu Angel sợ “ảnh không ăn mình” thì gởi kèm luôn cái video clip cảnh Angel nấu cơm, ăn cơm, đùa giỡn rượt chạy với Bobo và Phiphi nè, cảnh bị…leo cây “hẹn chiều nay mà sao không thấy anh”…để bà con được dịp chiêm ngưỡng dzung nhan “mùa hạ” của Angel cho đỡ ghiền 🙂 rồi cùng “chấm điểm” tập thể cho nó không thiên vị, đồng ý chứ? 🙂
🙂 🙂 Đùa với Thy và các bạn chút thôi mà. Lâu lâu giỡn hơi “nhay” một chút xíu chứ có giải thích gì đâu 🙂 Gửi hay không gửi mai mốt tìm trong tranh là biết liền chứ gì 🙂
Chào quý Fans!ngồi buồn,cho mình tâm sự chút nhé!
Theo KQ được biết thì Chị Ngọc Lan cả một đời hy sinh cho nghệ thuật,Chị rất yêu nghề ca hát và yêu những Fans của Chị,Chị có thể đem cái chết của mình để”hù dọa”người yêu,nếu người yêu không cho chị đi hát(cuộc phỏng vấn của Trần Quang với Ngọc Lan trong video clip Mùa Hè Năm Ấy)và còn nhiều video clips KQ xem rất cảm động,trên sân khấu với sắc mặt của người đau bệnh trong clip 20 Năm Tình Cũ,Con Đường Tôi Về,Ta Yêu Nhau,(có lẽ lúc đau bệnh mà Chị vẫn hy sinh đi hát vì sự ái mộ và yêu cầu của các Fans) …và với giọng hát yếu ớt kêu xin trong Thánh Gía Này Chúa Dành Cho Con…(…sao nước mắt cứ muốn dâng trào)mọi hy sinh của Chị chung quy lại cho niềm đam mê nghệ thuật ca hát và dành cho những Fans thân thương của Chị.việc hy sinh ấy,đáng để cho chúng ta học hỏi…Giờ này mình đang nghe Chị hát bài:
(Em Vẫn Cần Anh)
“Hôm nào em đến khu phố trên cao
Đường trơn ướt, bờ biển vắng âm thầm
Nghe lòng hoang vắng, buổi chiều phố xá tiêu điều
Nhớ mênh mang ngày tình đến huy hoàng
Ta còn ngồi đây giữa chốn hoang vu
Ly cà phê đắng từng giọt xuống êm đềm
Men tình chất ngất, dòng buồn xót xa đầy vơi
Dáng xuân xưa giờ chỉ biết mong chờ
Anh vẫn cần em bên đời sóng vỗ mênh mang
Cho bớt cô đơn đêm về phố vắng thênh thang
Liên khúc yêu đương hôm nào ngồi hát bên nhau
Kỷ niệm đêm cuối chia tay, em về bên ấy…
Dù mai xa cách, chỉ biết yêu em
Một lần ân ái, ngàn đời nhớ nhau hoài
Em về bên ấy từng chiều có nghe ê chề
Tiếc nhau chi mảnh đời lúc xuân thì.”
Hết buồn rồi!:))
Àh!cho KQ hỏi các bạn chuyện bên bề này chút!
KQ xem clip “Đọa Đầy”mà không hiểu và luôn thắc mắc ở đoạn cuối có người đàn ông đang ngồi bên chiếc đàn Piano,phía trên có quyển nhạc đang cháy,và sau nữa là mấy người ngồi hàng ngang trên ghế đá đọc báo ngoài trời tuyết,mà sao mấy tờ báo bị cháy mà mấy người đó vẫn cầm đọc,Ngọc Lan đẩy chiếc xe nôi em bé đi ngang qua.Vậy ý của đạo diễn muốn nói gì ở đây vậy hả các bạn?(chú ý nhất là mấy tờ báo bị cháy)bạn nào hiểu,giải thích giúp KQ nhé!cám ơn nhiều!
Mình rất thích và hay xem các cuốn video ca nhạc của Ngọc Lan lúc cô còn mạnh khỏe, đó cũng là những chuỗi ngày hạnh phúc của cô như chị Thảo đã viết trong The Beach Blvd và cũng buồn lắm khi xem các bài nhạc mà cô đã ngã bịnh nhưng cũng ráng “nhả hết các sợi tơ cuối cùng” như anh Phan Sinh đã viết ở đâu đó. Mà phải nói các sản phẩm đó có giá trị nghệ thuật rất cao dù đã quay mười mấy năm về trước, mỗi lần xem lại vẫn thấy hay và vẫn mê ly như thường.
Bài “Em vẫn cần anh” có câu này nó cứ “nằm lòng” mình hoài: “Em vẫn cần anh bên đời sóng vỗ mênh mang…”
Cho mình đi lạc đề để “trả nợ” mí cái chuyện tình không suy tư chút nghe…(đã viết lâu rồi!)
Tiếp theo từ comment #63 “Tình đẹp mùa chôm chôm”:
…Nhờ sinh sống ở miệt vườn nên nàng có cơ hội gần gũi với thiên nhiên cây cỏ…nàng có nhận xét thế này nè: cây nhỏ tí tẹo chưa trưởng thành mà “bứng” đi nó mới mau tàn mau rụng và nếu không biết chăm sóc và không “hạp đất” không chừng còn “yểu” sớm nữa là khác, còn cây mà được chủ vườn trồng đúng tiêu chuẩn, chăm bón phân nước (chứ không phải “điện nước” nghe!) đầy đủ…ối giời! nó xinh nó đẹp nó mướt, nó ra hoa hé nụ nhé, ra quả ra cành…nhìn “chùm chôm chôm đỏ mọng” xa xa “chàng ấy” mà không thèm chảy nước dãi cá gì em cũng cá! Đó là chưa kể cách ăn chôm chôm nữa kìa, úi chà bóc vỏ chôm chôm nè, cơm chôm chôm nó trắng nỏn à non…thôi thôi không dám diễn tả tiếp…thèm quá à! (chàng thèm em cũng thèm chứ bộ, bộ “thánh” sao không thèm!!) Lâu rồi không được ăn chôm chôm LK, các bác làm ơn e-mail cho em chùm bự bự đi nha 🙂
Sống miệt vườn nó cũng có những phút giây hạnh phúc nồng nàn mà nơi đô thành không tìm thấy…”Chủ vườn” lâu lâu còn “chơi điệu” ngâm nga tình tứ cho “chôm chôm” nghe nữa nè:
Bên nhau ta say đắm ôi hạnh phúc đôi mình
Anh nghe trong tim ngất ngây tình ta âu yếm
Tưởng tình như trong giấc mơ ta không hề hay biết
Con tim nhân gian sẽ không bao giờ bền lâu…
Em yêu ơi thế thôi trời đã an bày
Ta yêu nhau phải đâu vì ai xuôi khiến
Rồi ngày mai sau có em vui hay buồn tủi
Em xinh em tươi chỉ cho riêng anh mà thôi
Vì yêu anh xin đón em trong vòng tay
Cứ yêu xin đừng mơ ước gì
Dù xa nhau mãi vẫn yêu nhau hoài
Tình không hề phai…
(Ngàn Năm Vẫn Đợi)
(sẽ trở lại với chuyện “Đôi dép bị lãng quên!”)
Câu chuyện “Đôi dép bị lãng quên” (từ post MẹHiềnYêuDấu, comment # 159)
Mình mà lỏn tỏn đi bộ tới thấy đôi dép…mà “anh ơi! giờ này nơi phương nao?” thì lo lắng lắm…và cũng tự suy nghĩ thêm hay là người ta bỏ của chạy lấy người đây? 🙂
Nhưng không được! “nguyện sống có đôi nguyện chết cùng người!” Đi shopping nắm tay (không có nắm chân à nghen!) thì “nhảy sông” cũng phải nắm tay nhảy một lượt chứ không có kẻ trước người sau…unfair! Vả lại em không biết bơi sao dám liều nhảy một mình, ai dzớt em lên bờ làm hô hấp nhân tạo đây?? 🙂
Em thì chủ trương không lừa dối ai nên luôn nghĩ không ai lừa dối mình hay thử thách lòng mình chi hết…nên không nghĩ đối phương nấp trong bụi rậm hay leo lên cây ngồi phục kích hay quan sát v.v…lại càng không thể nghĩ đến cây cà lem mà đem bán ze chai đôi dép nhựa của chàng khi tình thế đang rối bời, à mà nè các cô sao hay đem so chàng với cây cà lem nhỉ, chàng ngọt ngào đáng yêu đáng quý hơn nhiều chứ! 🙂 Chàng lại biết khen biết nịnh biết dỗ ngọt ta nè…lỡ khi trái gió trở trời ta buồn ta khóc, chàng luôn cạnh bên an ủi vỗ về…”có những niềm riêng làm sao ai biết” nhưng riêng chàng ta có nỡ “một đời dấu kín” không?? 🙂
Mình thì trước khi “cặp” với ai seriously (nói nghe ghê hông? làm như chuyên viên đi cặp bồ vậy!) luôn nhắm trước nhắm sau coi Ba Mẹ và gia đình có ưng thuận không, suy nghĩ nát óc ngày đêm coi chàng có điểm gì mà dễ bị knock out không? Nên không có kinh nghiệm đau thương, yêu mà không được phép yêu, mà ngược lại “Người Lớn” thấy nàng phải lòng chàng nào còn mừng cho nàng nữa là khác, coi như số nàng không bị quạnh hiu, hay nói thẳng ra là không bị ế độ hay ở dzậy đến già…:)
Nói đến chuyện đôi dép còn trên bờ mà người đâu không thấy làm mình nhớ lại câu chuyện thật đau thương này.
Đó là lúc mình còn làm trong public service (trong thời gian thực tập) mình có biết một “thân chủ” là ông bà cụ cũng khá lớn tuổi, ông cụ là người thích cảnh thiên nhiên non nước hữu tình lành mạnh nên hay đi câu cá một mình. Ngày kia cũng như thường lệ ông khăn gói hành trang sáng sớm lên đường đi câu, thường sau trưa xế chiều là ông về và còn mang cá về cho bà cụ nướng ăn cơm chiều…lần đó ông không về nữa! Vì đã đi chung nhiều lần với ông nên bà cụ biết được địa điểm ông thường tới câu, thế là bà báo động gia đình ra xem coi ông có chuyện gì không, gia đình đến cũng thấy các dụng cụ tinh tinh để câu cá như mồi, ghế ngồi câu, lunch bag của ông và có cả chiếc xe hơi đậu gần đó, nhưng ông thì không biết nơi phương nao…thế là gia đình báo với cảnh sát và họ tìm hoài tìm mãi cũng không thấy, bà cụ và gia đình cũng tiếp tục ngày ngày ra địa điểm cũ và những bờ sông biển gần đó nhưng bóng dáng ông cụ vẫn mãi biệt tăm…lâu lâu mình vẫn gặp bà cụ tái khám và luôn hỏi han có tin gì không, tội nghiệp bà lắc đầu “assume” là ông đã mãi mãi ra đi và không biết thân xác nơi đâu…
(còn tiếp)
Nên Thanh đưa ra câu đố đôi dép còn trên bờ mà không thấy người nơi đâu may mà nhờ Angel “xí xọn” trả lời trước chứ không là mình nghĩ ngay chàng đã…chìm lĩm về bên kia…và nàng sẽ quýnh lên hốt hoảng…rồi cũng sẽ mong đợi sẽ rầu rĩ, nhưng đợi hoài…thành gái già luôn sao, bắt chước người ta ra chợ mua nải chuối thật tốt xếp lên thật đẹp rồi khấn thế này nè: “Lạy anh em đi lấy chồng!” (bài nhạc kịch này cũng tiếu lắm đó!)
Thôi không nên giỡn bậy không tốt, cứ “dính chùm” với chàng không rời xa nữa bước thì làm gì có chuyện “mất dép” và “tắm sông” xảy ra…Nhưng các chàng lâu lâu cũng thích sổ lồng đi giăng câu kiểu zậy nè:
Em hỏi anh đêm nay đi đâu
Anh nói rằng anh đi giăng câu
Anh đi câu sao không có cần câu
Không có mồi trùn con cá nào ăn
Con cá “tóc dài” con cá thèm mồi
Con cá ham mồi con cá rồi đời
Em hỏi anh giăng câu vui không
Anh nói rằng anh vui sao không
Nghe sóng rì rào gió dạt dào…
Nhưng không cần, không ghen mà chàng vẫn không muốn đi câu, chàng lẩn quẩn quanh nhà (phát ngợp!)…vẽ tranh, đọc sách, viết bài…hứng chí “nặn” thơ tình tặng nàng cũng không chừng:
Nếu Em Là Người Tình
Có cô gái ngồi chải tóc trong nắng vàng
Làm trái tim tôi mộng mơ
Thoáng trong gió chiều mùi tóc sao ấm lòng
Làm tan trong tôi giá băng
Hỡi cô gái ngồi xõa tóc bên chú mèo
Làm bước chân tôi ngủ quên
Khiến tôi muốn mình làm cỏ non ướt mềm
Hiền lành nằm dưới chân son
Em tựa tia nắng vừa chợt đến thắp sáng bao bình minh
Cho đời tôi quên mình lẻ loi những đêm dài thao thức
Em là con sóng dội vào tim để tôi quên đắng cay
Nghe đời bình yên vì trong tôi có bóng em…tràn về!
Cùng với Hạnh Phúc Dịu Dàng, một bài hát nữa do Ngọc Lan hát mà mình luôn nhớ đến, diễn tả một tình yêu nồng nàn, chung thủy:
Yêu Đến Muôn Đời
Tình như gió đùa vui tóc em
Tình như nắng vàng đến bên thềm
Tình như sóng vờn trong mắt em
Tình như thác chảy mãi không ngừng…
Em yêu anh yêu đến muôn đời
Như đôi chim tung cánh trên trời
Ta bên nhau ta yêu nhau hoài
Cho dấu yêu không bao giờ phai…
Í da…nhột nhạt thấy ghê! 🙂 Thì ra có người luôn nhìn thấy đời là màu hồng tươi đẹp. Mình cũng có thời gian nhìn thấy có một màu như vậy. Nhưng…có khi “Đời không như là mơ, nên đời thường giết chết mộng mơ…” nên sau này được nhìn thấy nhiều màu khác như màu tím, màu đỏ, màu đen…có nhiều cái không phải mình muốn là được nếu số phận không cho phép. Nhưng cũng tốt, thế mới thấy đời muôn màu muôn vẻ, đầu óc và tâm hồn cũng được cởi mở hơn, biết thông cảm hơn, và nới rộng chiều suy nghĩ hơn. Nếu mình có thể tự điều khiển mọi việc đều xuôi theo ý mình để mãi được sống trong một giấc mơ đẹp “đừng lay tôi nhé!” thì quả thật hạnh phúc.
…Đời không như là mơ…nhưng đừng vì thế mà lơ tơ mơ!! 🙂 Màu hồng và các màu tươi sáng là màu của ước mơ, nhưng đâu phải lúc nào mơ là được như trong chuyện thần tiên đâu, đôi khi cũng quỵ chân té ngã ăn trầu ăn cháo mấy chục lần trong đời mới nên thân nên phận…nhưng nếu biết tự lui cui chống gối đứng dậy phủi bụi trần tiếp tục bước đi và phải nhớ tránh xa các ổ gà hốc búa đó là điều đáng khen đáng ngợi chứ! Ngoại trừ số phận thì phải chấp nhận thôi, Ông Trời cho nhiêu thì vui hưởng bấy nhiêu, happy choi choi! 🙂
Còn hạnh phúc là gì? Trông xa tựa như quả cầu đa sắc lấp lánh óng ánh treo lơ lửng trên cao, đung đưa lúc lắc, lộng lẫy rực rỡ thích thú vô cùng, khi cắt đứt cọng dây nó rơi ọt xuống vỡ tung ra, người người đua nhau chạy tới nhặt, người nhặt miếng màu xanh, người nhặt miếng màu đỏ, người nhặt miếng màu vàng, người may mắn thì nhặt miếng màu hồng tươi thắm…nên hạnh phúc của mỗi người đều khác nhau, có người xui xẻo chen chân mỏi cẳng nhưng chẳng nhặt được miếng nào mà còn bị miểng vụn đâm vô trầy tay chảy máu ngồi cục khóc hu hu!!
Đời là thế, hạnh phúc hay đắng cay tùy thuộc ở mình. Muốn thành tựu điều gì cũng cần có sự nổ lực, phấn đấu (kiên trì nhẫn nại giống chống giặc ngoại xâm vậy!), biết tha thứ, thông cảm, yêu thương, nhẫn nhục, bao dung…
Luôn nhìn về tương lai tươi đẹp, “yêu đời yêu người”, trân quý vun xới (cày cấy!) những gì mình đang có, sống hết mình, sống vui, càng “nhột nhạt” càng nhiều càng vui, nghe thử bài hát nồng nàn này mới thấy nhột cỡ nào nè 🙂 í da nhột! quỷ sứ nhột! 🙂
Em vẫn không đổi thay…
Em vẫn khao khát như mới yêu anh đầu tiên
Em vẫn ôm ấp bao câu nhớ thương
Câu nói ân ái say sưa ngất ngây anh đã âu yếm dâng tặng em…
Em vẫn không đổi thay…
Em vẫn như thế em vẫn yêu như người say
Em vẫn mơ cánh tay âu yếm anh
Em ước mong có ngay đôi cánh chim
Ta sẽ bay tới khung trời xa…
Và em cũng thế có đổi khác gì mấy
Một nàng tiên nữ thân hình vẫn nhỏ bé
Nụ cười hồn nhiên môi mộng xinh còn kia
Và hồn say đắm ta nhìn nhau như thế
Tình ta vẫn nóng vẫn bừng như lửa sáng
Cuộc đời đã thoáng bay tựa gió mùa thu
Tình còn nồng thơm như loài hoa rừng mơ
Nhạc tình còn mãi cho bền lâu tình ta…
Người Mỹ hay nói, “It’s easier said than done”…nói thì dễ mà làm thì khó đó. Chưa đụng chuyện thì nói nghe êm tai, nhưng tới hồi bị kim chích thì không biết có còn nhớ bài bản không 🙂
Ừ đúng rồi, “Nói dễ mà nàm hổng dễ”…nhưng dù sao có Goals of Life còn hơn vu vơ rỗng tếch, nếu sợ kim chít…đớn đau thì đừng chơi với kim! 🙂 chơi với kim cương thì nên 🙂 nhưng thôi dịu dàng ngọt ngào, chuyện chi mà căng thẳng, mình đang nghe Ngọc Lan hát nè, ấm áp quá hà:
Và em cũng thế có đổi khác gì mấy
Một nàng tiên nữ thân hình vẫn nhỏ bé
Nụ cười hồn nhiên môi mộng xinh còn kia
Và hồn say đắm ta nhìn nhau như thế…
Chỉ nhìn thôi anh nhé! 🙂
Cái gì chứ Goals of Life thì ai mà chả có…thiếu khối gì 🙂 Còn cái chuyện bị kim châm là mình sợ dùm cô Thy thôi chứ mình có ngán gì đâu 🙂 (dân chơi…đồ chơi mà! :)) Nói đùa thôi, cũng đâu có gì mà căng thẳng 🙂 Mình hay nói đùa lãng xẹt đâm hơi nhảy vô làm cắt đứt dòng tư tưởng và giấc mơ dịu ngọt của cô Thy, xin lỗi nghen 🙂 Thôi cô Thy enjoy âm nhạc tiếp đi.
🙂 Hổng chịu…mắc đền! Hết hứng rồi, cho chơi…đồ chơi với đi, ai chơi mình kỳ dạ? Nàng cũng thấm mùi đời và…ghiền như mùi ấy như ghiền sầu riêng LK vậy 🙂 có chi mà lo mà ngán, giờ thì thích rũ tóc…ngồi “suy tư” biết đâu có ai đó hứng chí họa “free” cho bức chân dzung tình nhân zịu zàng thì còn gì mơ ước hơn…
Hỡi cô bé ngồi xõa tóc bên chú mèo
Làm bước chân tôi ngủ quên
Khiến tôi muốn mình làm cỏ non ướt mềm
Hiền lành nằm dưới chân son…
“Ai đó” có muốn “try” bậy cái style lõn mọn này hôn? 🙂