Tự nhiên đọc bài của bạn làm mình gợi nhớ đến bài hát này. Cái da diết và buồn k tả nổi. “Cho em yêu anh thêm một lần cuối, rồi mai giã từ,…” Cái khép mắt u uẩn nửa hờn dỗi, nửa buông xuôi của cô Lan cứ làm ta nhớ mãi…
Hơi sa đà. Hì! Chúc mừng bạn đã đăng ký thành công vào ilovengoclan. Cùng là dân Đà Nẵng cả, cho làm quen khi nào liên lạc rủ cả hội fan NL ở Đà Nẵng đi uống cà phê rồi lập FC cho vui! 🙂
Thân!
Tôi biết yêu tiếng hát Ngọc Lan từ năm tôi học lớp 9. Mãi cho đến bây giờ trong lòng tôi chưa có tiếng hát của ca sĩ nào có thể thay thế được cá sĩ Ngọc Lan. Tôi thích một nhan sắc quý phái mà nền nã dịu dàng; Tôi yêu tiếng hát sang trọng đến không một ai có thể giống giống, cô hát như lòng cô đang nghĩ, tâm cô hướng tới; Tôi thương vì tài sắc vẹn toàn mà cuộc đời đoản mệnh của cô…Tất cả gói gọn ở 2 chữ Mến-Yêu.
& Cũng từ tiếng hát Ngọc Lan mà tôi có một tình yêu với một người mà cho đến hết kiếp này và mãi ở kiếp sau tôi vẫn mong gặp được người ấy…
Vâng! Chúng tôi yêu Ngọc Lan…Giờ đây người ấy đã mãi xa tôi-cũng như ca sĩ Ngọc Lan, nhưng niềm thương nhớ trong tôi chưa bao giờ vơi. Tôi mãi yêu Ngọc Lan và người ấy của Tôi.