Bai Cho em quen tuoi ngoc qua that rat buon, van thuong noi voi nho ban dung co nghe bai do vi minh biet the nao no cung khoc theo, khuyen ban la vay nhung noi that moilan mo nhac Ngoc Lan len nghe thi bai do khong bao gio vang mat
Cảm ơn chị Minh Trang, bài viết thật cảm động. Chị đứng tần ngần mơ màng dưới mưa bão…ưỡn qua uốn lại như thế chắc là lạnh nổi da gà cục cục phải hông hả chị?
Lạ nhất là “bước chân…chập chững” em tưởng cô gái nào…chậm biết đi ai ngờ là cô gái son trẻ này lăng xăng quảy gánh dzìa bên bển mần dâu, dân gian gọi là bước vu quy ấy mà, vui nhỉ 🙂 Mà chắc cô ta còn ham vui chưa chịu đi nên làm bộ ỏng ẹo chậm chạp chứ gì, ấy dà, điệu quá coi chừng chú rể đổi ý rướt đám khác rồi xách guốc, túm quần “gượt” theo hổng kịp 🙂
Mấy cảnh thu sang đẹp quá, tràn ngập lá vàng, uyển mị dịu dàng và đằm thắm ngọt ngào như tình chị đã giành trọn vẹn cho ai bao nhiêu năm nay…
À quên nữa, nhờ chị giải thích em mới hiểu tại sao đỉnh các ngôi giáo đường thường cao chót vót và nhọn hoắt là để…phóng các lời cầu nguyện lên cao thật cao, có lý hén!
ừ nhỉ, bây giờ đã hiểu tại sao các nhà thờ cạnh tranh nhau xây cái tháp cho cao rồi 🙂 Angel thấy sao không xây nhà thờ đại khái thôi rồi dùng số tiền còn dư đi mua hỏa tiễn 🙂 ehehe 🙂 Nói chơi kiểu này coi chừng bị cột vô hỏa tiễn chung với lời nguyện phóng đi mới biết chết 🙂 Thôi dọt! Cảm ơn chị Minh Trang đã chia sẻ một kỷ niệm đẹp thời son trẻ. Được diện kiến cô Ngọc Lan cách vài bước thật là hạnh phúc quá chị nhỉ?!
Được dịp diện kiến Ngọc Lan và nhìn sâu vào đôi mắt thật đẹp của cô là may mắn và niềm hạnh phúc không thể diễn tả được phải không chị:) em đọc những dòng thương nhớ của chị nhưng sao thấy lòng vui. *dù một nỗi tiếc thương vì không bao giờ có cơ hội gặp được cô.*
Cả miền cảm xúc lại tràn về.
Một bài viết thật hay, Xin dược chia sẻ cảm xúc với chị .Paris vốn lãn mạn , là nơi bắt nguồn của những bản tình ca tuyệt vời mà cô Ngọc Lan đã hát . Lúc còn sống cô cũng rất yêu Paris . Giá mà một lần đến đó mà nghe nhạc của cô , chắc xúc động lắm…..IloveNgocLan forerver
Một bài viết tuyệt vời! Cảm ơn bạn về tất cả những gì bạn dành cho Ngọc Lan. Cũng như bạn chúng ta- tất cả những người yêu mến Ngọc Lan luôn dành cho cô một chổ đứng ngự trị mãi trong tim mình. Bạn thật may mắn vì bạn đã được lưu gữ hình ảnh Ngọc Lan thật sống động trong những năm tháng dài. Hãy cứ vui lên Ngọc Lan không còn nữa nhưng tiếng hát cũng như nhân cấch cô sẽ sống mãi trong trái tim mỗi người chúng ta. Thank!
chi Minh Trang ne! Bai viet cua chi dai qua, cang doc cang hay, doc toi cuoi cung thi moi biet tac gia la chi Minh Trang. Chuc mung chi gap duoc co Ngoc Lan. Em chi biet noi toi nhu vay thoi.
em cũng là một trong những fan hâm mộ of ca sĩ Ngọc Lan, mặc dù em mới có 18 tuổi thoy, but em iu quý giọng hát vừa trong trẻo, lảnh lót, vừa có cái gì đó rất huyền bí, dám cá là không bao giờ có Ngọc Lan thứ 2 đâu, phải hông chị?
không có đứa ban nào theo chí hướng of em hết, nhưng hông sao, vì 3 em đã từng nói “ai có thể nghe và cảm nhận được nhạc Trịnh do Ngọc lan hát là người có nội tâm sâu sắc và một tâm hồn lương thiện.cũng đúng mà chi hén?thank chi nhìu lém vì đã mở ra lại quá khứ mà dường như cuộc sống đầy hối hả, gấp gáp này vô tình dẫm đạp lên roài, để quay đầu lại hối tiếc cũng đã muộn
em la suto, mong lam quen vs chị,hihi, hehehe
buon wa moi ng oi
gio này 1 minh nghe bài “vinh biet 1 loai hoa ” buon lai buon them
Ngai giao Chau duc Ba ria vung tau Viet nam( internet Quynh Nhu)