* Un peu de soleil dans l’eau froide. Tựa để cuốn tiểu thuyết của Françoise Sagan
10 Comments
Nửa năm nay nước Mỹ xảy ra quá nhiều biến cố lớn. Hy vọng cuối năm sẽ có đổi thay.
Tôi vẫn làm việc ở nhà. Ngoài ra, tôi đọc sách và thiết kế những trang web, như trang iLoveNgocLan.com, để không bị tin tức và chính trị làm sao lãng. Và nghe Ngọc Lan hát, nhất là nhạc Trịnh, để cuộc sống nhẹ nhàng xuống. Hôm trước bỗng thấy tâm hồn xao xuyến khi nghe lại ca khúc “Lặng lẽ nơi này”, nhất là câu cuối khi chị Lan hát, “Đời như vô tận. Một mình tôi về. Một mình tôi về… với tôi.”
Cám ơn những lời chia sẻ của chị Thảo. Chị hãy tiếp tục cẩn thận giữ gìn sức khỏe nhé, nhất là để lo cho ông. Cơn đại dịch vẫn chưa hết. Người bị nhiễm vẫn tăng. Xin chia buồn về người bạn Robert.
Cảm ơn Donny về lời chia buồn, và chắc Donny cũng phải chỉnh lại cách sắp xếp của bài viết. Tối hôm qua Thảo gặp trở ngại, cứ phải edit hoài mà có chỗ không xuống hàng được. Chữ cứ dính vào nhau 🙂
Cái “Visual” mode không intuitive lắm, nhất là khi copy and paste. Lần sau, chị Thảo chuyển sang “Text” mode nhé. Text mode gọn gàng hơn và edit cũng dễ hơn.
Bên phải trên cái box để viết bài có hai nút Visual và Text. Bấm vào Text, trước khi viết hoặc copy and paste.
Thành thật cảm ơn muội. Gia đình tỉ vẫn khỏe. Riêng lão phụ lòng có buồn phiền vì không được đến nhà thờ như trước. Đành ở nhà đi ra đi vô uống trà gấp bội phần so với tỉ. Bình an khỏe mạnh là mừng rồi. Thật sự vây.
Cám ơn em đã thăm trang nhà Ngọc Lan và đã đọc mẩu tâm sự vụn vặt của chị. Khi đó trời còn nhẹ nhàng thoáng mát lắm mà hôm nay lúc đọc được comment của em thì Cali đang nóng cao độ, và những đám cháy mù trời vẫn còn khắp nơi. Lúc nào cũng có chuyện để than phiền hết, nhưng mà chị thấy London rất đáng yêu. Mong em luôn vui mạnh
Chį đoc đu’o’c bài viê’t cůa Thåo mà bao nhiêu ky niêm 11 năm qua đã hiên* hiên trong tôi…Giôńg nhu’ môt gio t năńg â’m mùa hè đã ro’i vào quå tim ląnh lĕo cůa tôi! Đoc môt bài viê’t ngăń go.n mà biê’t đc tình hình nuó’c MY* qua COVID-9, biê’t đc no’i mô phân`Ngoc Lan vâñ an lành, biê’t thân phų NL vâñ ra vào nhà nhu’ng bú’c rú’c, bų’c bôì vì không đi nhà thò’đc..nên uôńg trà nhiêù ho’n..và biê’t Thåo lao đông nhiêù ho’n tąi nhà ( gardening)khi không đi làm viêc đc…Đó là nhü’ng Điêù tô’t, hay ít ra là tô’t trong hoàn cånh này ( lockdown)…Bây giò’ thì quå tim tôi â’m ląi, dù mùa Đông đã qua, và mùa Xuân cůa Úc vùng Down Under này ( Melbourne) vâñ còn ląnh kĕo.. Duy chï môt điêù muôń hõi thăm ( vì không e-mail đc)là Cathy ( Catherine) nhu’ thê’ nào ? Please send my sweet regards to her ! Vâñ nhó’!
Hello anh, xin lỗi không biết anh hỏi thăm. Hôm nay vào post bài mới thấy comment của anh. Thảo vẫn dùng email aol cũ, không thay đổi. Anh có thể email cho Thảo nhé. Mong anh và gia đình luôn an vui.
Nửa năm nay nước Mỹ xảy ra quá nhiều biến cố lớn. Hy vọng cuối năm sẽ có đổi thay.
Tôi vẫn làm việc ở nhà. Ngoài ra, tôi đọc sách và thiết kế những trang web, như trang iLoveNgocLan.com, để không bị tin tức và chính trị làm sao lãng. Và nghe Ngọc Lan hát, nhất là nhạc Trịnh, để cuộc sống nhẹ nhàng xuống. Hôm trước bỗng thấy tâm hồn xao xuyến khi nghe lại ca khúc “Lặng lẽ nơi này”, nhất là câu cuối khi chị Lan hát, “Đời như vô tận. Một mình tôi về. Một mình tôi về… với tôi.”
Cám ơn những lời chia sẻ của chị Thảo. Chị hãy tiếp tục cẩn thận giữ gìn sức khỏe nhé, nhất là để lo cho ông. Cơn đại dịch vẫn chưa hết. Người bị nhiễm vẫn tăng. Xin chia buồn về người bạn Robert.
-Donny
Cảm ơn Donny về lời chia buồn, và chắc Donny cũng phải chỉnh lại cách sắp xếp của bài viết. Tối hôm qua Thảo gặp trở ngại, cứ phải edit hoài mà có chỗ không xuống hàng được. Chữ cứ dính vào nhau 🙂
Cái “Visual” mode không intuitive lắm, nhất là khi copy and paste. Lần sau, chị Thảo chuyển sang “Text” mode nhé. Text mode gọn gàng hơn và edit cũng dễ hơn.
Bên phải trên cái box để viết bài có hai nút Visual và Text. Bấm vào Text, trước khi viết hoặc copy and paste.
Thanks Donny
Được biết Thảo sư tỉ vẫn bình an và núp trong nhà thong thả uống trà muội đây thiệt là mừng đó mà . Vậy chắc lão gia vẫn khỏe ha tỉ? Muội cũng núp trong nhà nhưng không thể thong dong uống trà vì vẫn phải cày kiếm cơm qua ngày. Nhưng nói chung vẫn sống tuy không vui nhưng vẫn khỏe là mừng rồi. Không vui vì không biết ra sau ngày sau khi ngày nay còn chưa biết ngày mai thế nào. Téc xợt nhờ sự chỉ huy tài tình của Thống Đốc mà giờ xuống dốc hơn trước với con số Cô Vít tăng chóng mặt. Thống Đốc lúc đầu nôn nóng mở cửa cho đã giờ thì kêu nếu không việc gì thôi thì bạn ở nhà cho rồi. Rảnh ghê! Nói chung mệt chả quá mà thôi kệ chả đi. Dù ai nói ngả nói nghiêng, ta đây núp mãi trong nhà cho xong. Chúc Thảo tỉ tỉ và lão gia nhiều sức khỏe và mọi sự bình an nhé .
Thành thật cảm ơn muội. Gia đình tỉ vẫn khỏe. Riêng lão phụ lòng có buồn phiền vì không được đến nhà thờ như trước. Đành ở nhà đi ra đi vô uống trà gấp bội phần so với tỉ.
Bình an khỏe mạnh là mừng rồi. Thật sự vây.
Bảo trọng. Bảo trọng.
Một bài viết tâm sự thật nhiều xúc cảm. Cảm ơn chị Thảo đã chắp bút viết những điều thật giản dị mà sâu sắc như vậy.
Những ngày em ở London, trời mùa đông lạnh giá hay khi sang xuân, nghe cô Ngọc Lan hát, em có cảm giác như mình bớt đi nhiều nỗi cô đơn.
Cám ơn em đã thăm trang nhà Ngọc Lan và đã đọc mẩu tâm sự vụn vặt của chị. Khi đó trời còn nhẹ nhàng thoáng mát lắm mà hôm nay lúc đọc được comment của em thì Cali đang nóng cao độ, và những đám cháy mù trời vẫn còn khắp nơi.
Lúc nào cũng có chuyện để than phiền hết, nhưng mà chị thấy London rất đáng yêu.
Mong em luôn vui mạnh
Chį đoc đu’o’c bài viê’t cůa Thåo mà bao nhiêu ky niêm 11 năm qua đã hiên* hiên trong tôi…Giôńg nhu’ môt gio t năńg â’m mùa hè đã ro’i vào quå tim ląnh lĕo cůa tôi! Đoc môt bài viê’t ngăń go.n mà biê’t đc tình hình nuó’c MY* qua COVID-9, biê’t đc no’i mô phân`Ngoc Lan vâñ an lành, biê’t thân phų NL vâñ ra vào nhà nhu’ng bú’c rú’c, bų’c bôì vì không đi nhà thò’đc..nên uôńg trà nhiêù ho’n..và biê’t Thåo lao đông nhiêù ho’n tąi nhà ( gardening)khi không đi làm viêc đc…Đó là nhü’ng Điêù tô’t, hay ít ra là tô’t trong hoàn cånh này ( lockdown)…Bây giò’ thì quå tim tôi â’m ląi, dù mùa Đông đã qua, và mùa Xuân cůa Úc vùng Down Under này ( Melbourne) vâñ còn ląnh kĕo.. Duy chï môt điêù muôń hõi thăm ( vì không e-mail đc)là Cathy ( Catherine) nhu’ thê’ nào ? Please send my sweet regards to her !
Vâñ nhó’!
Hello anh, xin lỗi không biết anh hỏi thăm. Hôm nay vào post bài mới thấy comment của anh. Thảo vẫn dùng email aol cũ, không thay đổi. Anh có thể email cho Thảo nhé.
Mong anh và gia đình luôn an vui.